Chương 7 => Sách Khải Huyền | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Các tôi tớ Chúa sẽ được bảo vệ

(1) Sau đó, tôi thấy có bốn thiên thần đứng ở bốn phương của mặt đất, giữ bốn ngọn gió của đất lại, không cho ngọn gió nào thổi trên đất liền, trên biển cả cũng như trên mọi cây cối. (2) Tôi lại thấy một thiên thần khác, mang ấn của Thiên Chúa hằng sống, từ phía mặt trời mọc đi lên. Thiên thần ấy lớn tiếng bảo bốn thiên thần khác, là những vị được quyền phá hại đất liền, biển cả (3) rằng: "Xin đừng phá hại đất liền, biển cả và cây cối, trước khi chúng tôi đóng ấn trên trán các tôi tớ của Thiên Chúa chúng ta". (4) Rồi tôi nghe nói đến con số những người được đóng ấn: một trăm bốn mươi bốn ngàn người được đóng ấn, thuộc mọi chi tộc con cái Ítraen.

(5) Thuộc chi tộc Giuđa, mười hai ngàn người được đóng ấn; thuộc chi tộc Rưuven, mười hai ngàn; thuộc chi tộc Gát, mười hai ngàn: (6) thuộc chi tộc Ase, mười hai ngàn; thuộc chi tộc Náptali, muời hai ngàn; thuộc chi tộc Mơnase, mười hai ngàn; (7) thuộc chi tộc Simêon, mười hai ngàn; thuộc chi tộc Lêvi, mười hai ngàn; thuộc chi tộc Ixakha, mười hai ngàn; (8) thuộc chi tộc Dơvunlun, mười hai ngàn; thuộc chi tộc Giuse, mười hai ngàn; thuộc chi tộc Bengiamin, mười hai ngàn người được đóng ấn.

Cuộc khải hoàn trên thiên quốc

(9) Sau đó, tôi thấy: kìa một đoàn người thật đông không tài nào đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi nước và mọi ngôn ngữ. Họ đứng trước ngai và trước Con Chiên, mình mặc áo trắng, tay cầm nhành lá thiên tuế. (10) Họ lớn tiếng tung hô: "Chính Thiên Chúa chúng ta, Ðấng ngự trên ngai, và chính Con Chiên đã cứu độ chúng ta". (11) Tất cả các thiên thần đều đứng chung quanh ngai chung quanh các Kỳ Mục và bốn Con Vật. Họ đều sấp mình xuống, phủ phục trước ngai và thờ lạy Thiên Chúa mà tung hô (12) rằng:

"Amen! Xin kính dâng Thiên Chúa chúng ta

lời chúc tụng và vinh quang,

sự khôn ngoan và lời tạ ơn,

danh dự, uy quyền và sức mạnh,

đến muôn thuở muôn đời! Amen!"

(13) Một trong các Kỳ Mục lên tiếng hỏi tôi: "Những người mặc áo trắng kia là ai vậy? Họ từ đâu đến?" (14) Tôi trả lời: "Thưa Ngài, Ngài biết đó". Vị ấy bảo tôi: "Họ là những người đã đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn lao. Họ đã giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên. (15) Vì thế, họ được chầu trước ngai Thiên Chúa, đêm ngày thờ phượng trong Ðền Thờ của Người; Ðấng ngự trên ngai sẽ căng lều của Người cho họ trú ẩn. (16) Họ sẽ không còn phải đói, phải khát, không còn bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt và khí nóng hành hạ nữa. (17) Vì Con Chiên đang ngự ở giữa ngai sẽ chăn dắt và dẫn đưa họ tới nguồn nước trường sinh. Và Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt họ".