Chương 64 => Ysaya | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

1 Như khi lửa bén nhánh khô, như lửa làm nước sôi sùng sục,

khiến cho thù địch của Người biết được Danh Người,

khiến cho các nước run lên trước nhan Người.

2 Bởi Người làm những điều kinh đảm chúng tôi không ngờ,

3 tự cổ chí kim thiên hạ không nghe, không lọt qua tai,

và mắt không thấy: Thiên Chúa nào, trừ phi là Người,

đã đáp cứu kẻ có lòng cậy trông.

4 Phải, Người đã can thiệp cho ai vui sướng làm theo đức nghĩa,

những kẻ trên đường lối của Người đã nhớ đến Người.

Này, Người đã phẫn nộ, chúng tôi đã phạm tội,

bởi bất trung, chúng tôi đã ngỗ nghịch.

5 Chúng tôi hết thảy đã nên như một kẻ mắc uế,

công đức của chúng tôi tất cả đều như cái tã nhơ,

chúng tôi hết thảy như lá úa tàn

và tội ác chúng tôi như gió lốc cuốn chúng tôi đi.

6 Không ai kêu khẩn Danh Người, hay sực tỉnh mà níu lấy Người,

vì Người đã ẩn nhan Người với chúng tôi,

và phó mặc chúng tôi cho vạ tội ác chúng tôi.

7 Song bây giờ, lạy Yavê, Người là cha chúng tôi,

chúng tôi là đất sét, Người là Ðấng nắn ra chúng tôi,

hết thảy chúng tôi là công trình Người đã làm ra.

8 Xin đừng phẫn nộ, lạy Yavê, cho đến mức cùng,

xin đừng cứ nhớ tội mãi mãi.

Ôi! Xin hãy ghé nhìn, chúng tôi hết thảy là dân Người.

9 Các thành thánh của Người đã hóa thành sa mạc,

Sion nên một sa mạc, Yêrusalem một chốn hoang tàn.

10 Ðền thánh sán lạn của chúng tôi,

nơi cha ông chúng tôi đã ngợi khen Người, đã nên mồi lửa thiêu,

bửu bối chúng tôi có, tất cả đều đã ra tro.

11 Trước ngần ấy cơ sự, lạy Yavê, phải chăng Người cứ cầm mình,

Người cứ nín thinh và để chúng tôi đày đọa cho đến mức cùng?