Chương 45 => Sách Khởi Nguyên | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Yuse tỏ mình
1 Bấy giờ Yuse cầm mình không được trước mọi người đứng hầu quanh ông, thì ông hô lên: "Hãy cho mọi người lui ra khỏi ta", và đã không có ai đứng với ông trong lúc Yuse tỏ cho anh em biết mình. 2 Ông khóc lớn tiếng, các người Aicập đã nghe được; đến Phraô cũng đã nghe.
3 Yuse nói với anh em: "Tôi là Yuse, cha tôi còn sống không?" Và anh em ông không thể đáp lại, vì họ thất kinh trước mặt ông. 4 Yuse mới bảo anh em: "Sát lại bên tôi", và họ sát gần lại. Ông nói: "Tôi là Yuse, em của các anh, người các anh đã bán qua Aicập. 5 Nhưng bây giờ, đừng quá phiền sầu, đừng tức tối với mình, vì đã bán tôi. Này, chính để là phương cứu sống mà Thiên Chúa đã sai tôi đi trước các anh. 6 Nay mới là hai năm đói nội trong xứ, nhưng còn năm năm nữa không cày không gặt. 7 Thiên Chúa đã sai tôi đi trước các anh là để lưu số sót lại trên đất cho anh em, và cứu sống anh em và mưu việc giải thíah lớn. 8 Vậy không phải các anh đã sai tôi đến đây nhưng là Thiên Chúa; chính Người đã đặt tôi làm như cha của Pharaô, làm chúa tất cả cung điện của ngài, thống trị toàn cõi Aicập.
"9 Anh em mau mau lên với cha tôi và thưa với người: Yuse, con cha nói thế này: Thiên Chúa đã đặt con làm chúa toàn thể Aicập. Hãy xuống với con đừng trì hoãn. 10 Cha sẽ lập cư ở đất Gôsen, cha sẽ ở gần bên con, cha và các con, các cháu của cha, cùng với chiên bò và tất cả những dì cha có. 11 Ở đó, con sẽ lo cung dưỡng cha, vì còn đến năm năm đói nữa; kẻo cha, gia đình cha và mọi sự cha có sa cơ nghèo khó. 12 Này mắt các anh đã thấy, mắt em Benyamin của tôi đã thấy, là chính miệng tôi đang nói với anh em. 13 Hãy thuật lại cho cha tôi tất cả vinh lộc của tôi ở Aicập, và mọi điều các anh đã thấy. Và hãy mau mau đưa cha tôi xuống đây".
14 Bấy giờ ông bá lấy cổ Benyamin em ông mà khóc. Benyamin cũng khóc nơi cổ ông. 15 Ông hôn lấy hôn để các anh, và ôm họ mà khóc. Sau đó các anh em đã chuyện vãn với ông.
Lời mời gọi của Pharaô
16 Tin đồn thấu đến Pharaô là: anh em Yuse đã đến! việc ấy được cảm tình của Pharaô và đình thần. 17 Pharaô nói với Yuse: "Hãy nói với các anh em của khanh: Hãy làm điều này: hãy soạn sửa thú vật, hãy đi về đất Canaan. 18 Hãy đem thân sinh các người và gia đình các người đến với trẫm. Trẫm sẽ ban cho các người những gì tốt nhất của đất Aicập, các người sẽ ăn mầu mỡ của xứ. 19 (Còn khanh hãy truyền cho họ): Hãy làm điều này: Các người hãy lấy xe cáng của đất Aicập cho đàn bà trẻ con, hãy đem cả thân sinh các người đi theo, và hãy đến! 20 Mắt các người đừng luyến tiếc đồ đoàn, vì những gì tốt nhất trên toàn cõi Aicập là của các người".
Trở về lại Canaan
21 Con cái Israel đã làm như vậy. Yuse đã cấp xe cáng cho họ theo lệnh của Pharaô. Ông đã cho họ lương thực đi đường. 22 Ông tặng cho họ hết thảy mỗi người một bộ trang phục; cho Benyamin, ông tặng ba trăm lạng bạc và năm bộ trang phục. 23 Còn cho cha ông, ông gởi: mười lừa chở những gì tốt nhất của Aicập, mười lừa cái chở lúa miến, bánh và thức ăn cho cha đi đàng. 24 Ông đã tiễn anh em đi, và bảo họ: "Ðừng có hung hăng dọc đường".
25 Vậy họ bỏ Aicập đi lên mà về đất Canaan với Yacob cha họ. 26 Họ báo cho ông hay rằng: "Yuse còn sống, và đang thống trị toàn cõi Aicập". Nhưng tim ông điếng lại, bởi ông không tin họ được. 27 Họ mới thuật lại cho ông mọi lời Yuse đã nói với họ. Và khi ông thấy xe cáng Yuse đã gởi đến để chở ông đi, bấy giờ sinh khí của Yacob cha họ như được bồi dưỡng. 28 Và Israel nói: "Ðủ rồi! Yuse con ta còn sống! Ta phải đi nhìn nó lại trước khi ta chết".