Chương 32 => Sách Khởi Nguyên | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

1 Sáng ngày Laban dậy sớm, và đã hôn lấy hôn để con trai con gái của ông cùng chúc lành cho chúng. Ðoạn Laban trẩy về chốn cũ của ông. 2 Yacob tiếp tục đường trường và các thần sứ Thiên Chúa bắt chợt gặp ông. 3 Yacob vừa thấy họ thì nói: "Ðó là doanh trại của Thiên Chúa" và ông gọi tên chốn ấy là Makhanaim.

 

Ycob chuẩn bị gặp Esau

4 Yacob sai nhiều người đem tin đi trước đến cùng Esau, anh ông ở đất Sêir, đồng Eđom. 5 Ông truyền cho họ rằng: "Các anh hãy nói thế này với đức ông Esau của ta: Yacob, người tôi bộc của ngài xin thưa thế này: Tôi đã ngụ nhờ Laban, và đã phải dằng dai cho đến bây giờ. 6 Tôi đã có được: bò, lừa, cừu dê, tôi trai, tớ gái. Tôi đã sai người báo tin cho đức ông, trông hưởn gơn nghĩa trước mắt ngài".

7 Những người đem tin đã về lại với Yacob mà rằng: "Chúng tôi đến gặp Esau anh ông; và chính ông ấy đang trên đường đến gặp ông có bốn trăn người tùy tùng".

8 Yacob kinh sợ quá đỗi và lòng những bồn chồn. Ông liền chia gia nhân của ông và cừu dê bò lừa [và lạc đà] làm hai doanh trại. 9 Ông tự nhủ: "Giả như Esau xông đến đánh phá trại nầy, thì ít là trại kia có phương thoát được". 10 Bấy giờ Yacob nói: "Lạy Thiên Chúa của Abraham cha tôi, và Thiên Chúa của Ysaac cha tôi, lạy Yavê, Ðấng đã phán bảo tôi: Hãy về xứ sở ngươi, nôi quê quán ngươi và Ta sẽ xử nhân lành với ngươi! 11 Tôi thật quá nhỏ nhoi xứng đâu với tất cả những ân lộc và lòng tín nghĩa Người đã thi thố trên tôi tớ Người, vì tôi chỉ có cây gậy khi qua sông Yorđan này, mà bây giờ tôi đã trở thành hai doanh trại. 12 Xin cứu tôi khỏi tay anh tôi, khỏi tay Esau vì tôi sợ ông đến đánh giết cả mẹ lẫn con. 13 Mà chính Người đã phán: Ta sẽ xử nhân lành với ngươi, Ta sẽ cho dòng giống ngươi nên đông đảo như cát dưới biển không tài nào đếm được". 14 Và ông đã qua đêm ấy ở đó.

Ông đã lấy một phần của cải trong tay ông làm đồ lỡi cho Esau anh ông! 15 Hai trăm dê cái với hai mươi dê đực; hai trăm cừu cái với hai mươi cừu đực, 16 ba mươi lạc đà căng sữa với con chúng, bốn mươi bò cái và mười bò tót. Hai mươi lừa cái và mười lừa tơ. 17 Ông trao mỗi đứa tớ một đàn riêng biệt, đoạn ông dặn chúng: "Các ngươi cứ đi trước ta và để cách quãng giữa đàn này với đàn nọ". 18 Rồi ông truyền cho người thứ nhất rằng: "Lúc nào Esau, anh ta, gặp ngươi và hỏi ngươi rằng: Anh thuộc về ai? và anh đi đâu? của ai đó, những vật anh đuổi đi trước mặt anh? 19 Thì ngươi phải nói: Của Yacob tôi bộc của ngài. Ðó là đồ lỡi gởi tới đức ông Esau. Và này ông ấy cũng đến sau chúng tôi". 20 Ông cũng truyền như vậy cho người thứ hai, rồi người thứ ba, rồi cho hết thảy các người đi sau các đàn thú rằng: "Các ngươi phải nói lời lẽ như thế với Esau, lúc các ngươi tìm ra ông ấy. 21 Các ngươi hãy nói: Nầy Yacob tôi bộc của ngài cũng có đằng sau chúng tôi. Vì ông tụ nhủ: "Ta phải xoa dịu nhan (anh ta) bằng đồ lỡi kiệu đi trước, rồi đến sau, ta sẽ giáp mặt có lẽ anh ta sẽ nể mặt ta".

22 Vậy đồ lỡi đã được kiệu đi trước; còn ông, ông lưu lại đêm ấy ở trong trại.

 

Vật lộn với Thiên Chúa

23 Ðêm ấy Yacob chỗi dậy, đem vợ và hai tỳ nữ và mười một con, ông lội qua Yabboq. 24 Ông đem họ đi và cho họ lội qua khe, ông cũng đem qua những gì ông có. 25 Rồi Yacob đã ở lại một mình. Và có người đã đấu với ông mãi cho đến hừng đông đã rạng. 26 Thấy mình không thắn nổi bên kia, thì bên này đạp cho một cái vào hông, và Yacob bị sái hông trong khi đấu vật với Người. 27 Người mới nói: "Buông ta ra vì hừng đông đã rạng". Nhưng ông nói: "Tôi sẽ không buông Người ra, trừ phi là Người chúc lành cho tôi". 28 Người hỏi ông: "Tên ngươi là gì?" Ông đáp: "Yacob" 29 Người bảo: "Người ta sẽ không còn gọi tên ngươi là Yacob, nhưng là Israel. Vì ngươi đã đấu với Thiên Chúa cũng như với người ta, và ngươi đã thắng thế". 30 Yacob lên tiếng hỏi và nói: "Xin tỏ cho tôi biết danh Người". Người đáp: Ngươi hỏi danh Ta làm gì?" Và Người đã chúc lành cho ông ở đó.

31 Yacob gọi tên chỗ ấy là Pơnuel. Vì, ông nói: "Tôi đã nhìn thấy Thiên Chúa, diện đối diện, mà mạng tôi vẫn được an toàn". 32 Mặt trời đã rạng tỏ khi ông đi qua Pơnuel, và ông đi khập khễnh bên hông. 33 Bởi thế con cái Israel không ăn gân háng bên hông thú vật cho đến ngày nay, vì Yacob đã bị đập vào hông nơi gân háng.