Chương 44 => Sách Khởi Nguyên | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Bửu bôi trong đãy của Benyamin

1 Yuse truyền cho người quản gia rằng: "Anh cho đổ đầy lương thực vào đãy của những người ấy, tùy theo sức họ vác nổi - và để lại bạc của mỗi người nơi miệng đãy người ấy. 2 Và bửu bối của ta, chiếc ngân bôi, anh hãy đặt nơi miệng đãy của thằng út - cùng với bạc đong lúa của nó". Và y làm theo lời Yuse đã dặn.

3 Bình minh hé rạng, nhóm người được phép ra đi, cùng với lừa của họ. 4 Họ vừa ra khỏi thành không xa bao nhiêu, thì Yuse nói với người quản gia của ông: "Dậy, đuổi theo các người ấy; khi anh kịp được họ thì anh nói với họ: Làm sao các ông lại lấy oán báo ơn? 5 Ðó lại không phải là vật ông tôi dùng để uống và chiêm bốc sao? Các ông đã làm trái khi xử như thế!"

6 Y đã theo kịp họ và nói với họ các lời ấy. 7 Họ liền đáp lại: "Tại sao đức ông lại nói lời lẽ như thế được? Quái gỡ! Bầy tôi của ngài không thể làm thế! 8 Này, ngay bạc chúng tôi tìm thấy nơi miệng đãy, chúng tôi cũng đã đem từ đất Canaan xuống trả lại ngài. Vậy làm sao chúng tôi lại đi ăn cắp bạc hay vàng nơi nhà chủ của ngài. 9 Nơi người nào trong bầy tôi của ngài đây, mà tìm ra được vật ấy, thì nó phải chết, và cả chúng tôi xin làm nô lệ đức ông". 10 Y nói: "Ừ, thì như lời các ông nói: vật ấy tìm được nơi ai, người ấy sẽ làm nô lệ ta, còn các ông đều được vô can". 11 Họ vội vàng mỗi người hạ đãy mình xuống đất, và mở đãy mình ra. 12 Và y đã lục soát khởi từ lớn cho đến bé cuối. Và chiếc bửu bôi đã gặp thấy trong đãy của Benyamin. 13 Họ mới xé toạc áo xống họ, rồi ai nấy chở đồ lên lừa mình mà quay trở lại thành.

14 Yuđa và anh em vào nhà Yuse. Ông vẫn còn ở đó. Họ sấp mình xuống đất trước mặt ông. 15 Yuse bảo họ: "Là gì vậy điều các ông đã làm đó? Hay các người không biết là một kẻ như ta cũng cao tay chiêm bốc đó chứ!" 16 Bấy giờ Yuđa nói: "Nào chúng tôi sẽ đáp gì với đức ông? nói làm sao? bâu chữa làm sao? khi Thiên Chúa đã vạch ra tội lỗi của bầy tôi ngài. Này chúng tôi đây, cũng như ngườibị bắt gặp giữ bửu bôi, chúng tôi là nô lệ của đức ông". 17 Ông nói: "Quái gở, ta không thể nào làm thế! Ai bị bắt gặp giữ bửu bôi, kẻ ấy sẽ làm nô lệ cho ta; còn các người, cứ trẩy về bình an với cha các người!"

18 Bấy giờ Yuđa tiến lại bên ông và nói: "Xin đức ông xá lỗi cho đứa bầy tôi của ngài, thổ lộ một lời thấu tai đức ông; xin đức ông nén giận với bầy tôi của ngài, vì Pharaô sao, ngài cũng vậy! 19 Ðức ông đã hỏi bầy tôi của ngài rằng: các người còn cha hay em nào không? 20 Và chúng tôi đã thưa với đức ông: Chúng tôi còn có cha già, và em bé sinh lúc tuổi già. Anh nó chết rồi, còn lại một mình nó là con của mẹ nó; và cha nó thương nó. 21 Ngài lại bảo bầy tôi của ngài: "Hãy đem nó xuống với ta, cho ta để mắt đến nó". 22 Chúng tôi đã thưa với đức ông: "Ðứa bé không thể nào rời cha nó được. Nó mà rời bỏ cha nó thì người chết mất". 23 Và ngài đã bảo bầy tôi của ngài: "Nếu em út các người không xuống với các người, thì các người đừng hòng yết kiến ta nữa". 24 Vậy khi chúng tôi lên lại với nô bộc của ngài là cha tôi, chúng tôi đã trình cho người lời lẽ của đức ông. 25 Và khi cha chúng tôi nói: Hãy trở lại đong cho chúng ta một ít lương thực, 26 thì chúng tôi đã thưa: Chúng con không thể nào xuống lại. Họa chăng là có cả em út với chúng con, chúng con sẽ xuống, vì chúng con không thể yết kiến ông ấy, nếu em út lại không có với chúng con. 27 Nô bộc của ngài là cha tôi mới nói với chúng tôi: "Các ngươi biết vợ ta đã để cho ta hai đứa con. 28 Một đứa đã rời ta ra đi, và ta đã phải nói: chắc nó đã bị vồ xé mất rồi! và mãi đến nay ta đã chẳng hế thấy nó nữa. 29 Nếu các ngươi lại bắt đứa này đi xa mặt ta nốt, và nó gặp phải rủi ro, thì các ngươi sẽ đưa tuổi già tóc bạc ta ôm họa xuống âm phủ". 30 Bây giờ tôi về lại với nô bộc của ngài là cha tôi, mà không có trẻ kia với chúng tôi, bởi mạng người liền với mạng nó, 31 thì sự xảy ra là khi không thấy có trẻ ấy, tất người phải chết, và bầy tôi của ngài sẽ đưa tuổi già tóc bạc nô bộc của ngài là cha chúng tôi ngậm sầu xuống âm phủ. 32 Bởi chưng, tôi bộc của ngài đây đã bảo lĩnh đứa trẻ với cha tôi mà rằng: Nếu con không dẫn nó về với cha thì con xin chịu tội với cha suốt đời. 33 Vậy giờ xin cho tôi bộc của ngài đây ở lại làm tôi đức ông thay cho đứa trẻ, và cho trẻ ấy lên đường về với các anh nó. 34 Vì làm sao tôi lên được với cha tôi mà không có trẻ ấy với tôi? xin miễn cho tôi khỏi thấy cái họa giáng xuống cha tôi".