Chương 42 => Sách Khởi Nguyên | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Yuse gặp các anh lần đầu

1 Yacob thấy có lúa bán bên Aicập, và Yacob nói với các con ông: "Tại sao cứ ở đó mà nhìn nhau? 2 Ông nói: Này, ta nghe có lúa bán bên Aicập. Hãy xuống đó mà đng lúa, để mà sống chứ không thì chết cả lũ".

3 Các anh của Yuse, cả mười người, đã xuống để đong lúa ở Aicập. 4 Nhưng Benyamin, em của Yuse, thì Yacob không sai đi với các anh, vì ông nói: "Nhỡ ra nó mắc phải rủi ro". 5 Vậy các con của Israel đã đi đong lúa, giữa những người khác cùng đi, vì có nạn đói ở đất Canaan.

6 Yuse bấy giờ là Chúa tể trong xứ: chính ông bán lúa cho toàn dân trong xứ. Các anh của yuse đến lạy ông, mặt sát đất. 7 Yuse vừa thấy các anh thì đã nhận ra họ, nhưng ông giả vờ như người dưng nước lã. Ông dùng những lời tàn nhẫn mà nói với họ. Ông hỏi họ: "Các anh ở đâu đến?" Họ đáp: "Từ đất Canaan, để đong lương thực".

8 Yuse đã nhận ra các anh của ông nhưng họ thì không nhận ra ông. 9 Và Yuse nhớ lại giấc mộng ông đã chiêm bao về họ. Ông nói với họ: "Các người là quân dò thám. Các người đến để dòm ngó xem nơi nào sơ hở trong xứ!" 10 Họ đáp: "Thưa đức ông, không! bầy tôi của ngài đến đong lương thực. 11 Chúng tôi hết thảy đều là con một người. Chúng tôi là những người lương thiện, bầy tôi của ngài có phải đâu là quân dò thám". 12 Ông bảo họ: "Không đâu! các ngươi đến để dòm ngó xem nơi nào sơ hở trong xứ". 13 Họ nói: "Bầy tôi của ngài là mười hai anh em. Chúng tôi đều là con của một người mà thôi, ở đất Canaan. Và này hiện giờ đứa út thì ở lại nhà với cha chúng tôi, và một người hiện thì không còn nữa".

14 Yuse lại nói với họ: "Chính như ta đã bảo các người, các người là quân dò thám. 15 Thôi thì lấy điều này để nghiệm thử xem các người là gì: Pharaô sống! Ta thề là các người sẽ không được ra khỏi đây trừ phi là khi nào em út của các người đến đây. 16 Các người hãy sai một người trong các người về đem em tới, còn các người sẽ bị xiềng lại. Phải nghiệm thử lời lẽ các người xem các người có thực không. Bằng không thì Pharaô sống! các người là quân dò thám". 17 Và ông đã cho lùa họ vào nhà giam ba ngày.

18 Ngày thứ ba, Yuse nói với họ: "Các người hãy làm thế này thì các người sẽ sống, vì ta kính sợ Thiên Chúa. 19 Nếu các người là những người lương thiện thì một trong anh em phải chịu xiềng lại trong nhà giam các người, còn các người thì cứ trẩy đi đem lúa đỡ đói về cho gia đình các người. 20 Rồi các người dẫn em út đến cho ta, để chứng thực lời lẽ các người và các người khỏi phải chết". Và họ đành làm thế. 21 Họ nói với nhau: "Khốn nỗi, chúng ta có tội với em chúng ta: Ta thấy mạng nó dồn ngõ bí khi nó van lơn xin ta, mà ta đã chẳng nghe, cho nên ta lâm phải ngõ bí này". 22 Ruben mới đáp lại với họ rằng: "Thế thì tao đã không bảo rồi sao? Ðừng phạm đến đứa bé? Nhưng chúng bay đã không nghe. Và này ta bị hỏi tội về máu nó!"

23 Họ không ngờ là Yuse đang nghe, vì đã có thông ngôn giữa ông với họ. 24 Yuse bỏ lui ra và khóc. Ðoạn ông trở lại với họ và nói với họ, ông cho bắt Simêôn và xiềng lại ngay trước mặt họ.

25 Rồi Yuse truyền đổ đầy lúa vào đồ đoàn của họ, và trả lại bạc trong bao bị của mỗi người và phát cho họ của ăn đàng. Và người ta đã làm cho họ như thế.

 

Các con của Yacob về lại Canaan

26 Họ đã chở lúa đong được trên mình lừa và trẩy đi. 27 Một người mở bao bị ra để lấy ít lúa cho lừa nơi trạm nghỉ đêm, thì thấy bạc của mình và này nó ở ngay miệng đây. 28 Nó nói với anh em: "Người ta đã trả bạc lại cho tôi! Này nó vẫn còn trong đãy tôi", và lòng họ tán đảm, họ đã rùng mình nhìn nhau. Họ nói: "Thiên Chúa làm gì vậy đối với chúng ta?" 29 Họ về tới Yacob cha họ, ở đất Canaan, và họ thuật lại cho ông mọi sự xảy ra cho họ, mà rằng: "30 người chúa xứ ấy dùng những lời tàn nhẫn mà nói với chúng con, ông cho chúng con là quân dò thám xứ ông. 31 Chúng con thưa ông: "Chúng tôi là những người lương thiện, không phải là quân dò thám. 32 Chúng tôi là mười hai anh em, con cùng một cha, một không còn nữa, còn đứa út thì hiện ở lại nhà với cha chúng tôi, ở đất Canaan". 33 Người làm chúa xứ ấy nói với chúng con: "Ta lấy điều này để biết các người có phải là lương thiện hay không: Hãy để lại đây với ta một người trong anh em các người, còn các người thì lấy lúa đỡ đói cho gia đình các người mà trẩy đi. 34 Các người hãy dẫn em út đến cho ta và ta sẽ biết là các người không phải là quân dò thám nhưng là những người lương thiện. Bấy giờ ta sẽ trả lại người anh em của các người, và các người được phép đi lại trong xứ".

35 Và xảy ra là khi họ đổ bao bọ ra thì này mỗi người thấy túi bạc của mình trong bao. Họ thấy, họ và cha họ, các túi bạc của họ mà phát sợ. 36 Yacob, cha họ mới nói với họ: "Chúng bay làm tao mất con mất cái, Yuse không còn, Simêôn không còn, chúng bay lạimuốn bắt Benyamin đem đi, mọi sự ấy đều đổ xuống trên đầu tao". 37 Ruben thưa với cha rằng: "Cha cứ giết hai đứa con tôi, nếu tôi không đem nó về lại cho cha. Cha cứ trao nó tay tôi, thế nào tôi cũng hoàn nó lại cho cha".

38 Nhưng ông nói: "Con tao sẽ không xuống với chúng bay! Vì anh nó đã chết chỉ còn có một mình nó sót lại. Nó mà gặp phải rủi ro đường sá chúng bay đi, thì chúng bay sẽ đưa tuổi già tóc bạc tao ngậm sầu mà xuống âm phủ".