Chương 31 => Sách Khởi Nguyên | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Yacob chạy trốn
1 Yacob nghe được các con trai của Laban nói với nhau rằng: "Yacob lấy tất cả của cải cha ta, hắn nhờ của cải cha ta mà làm nên tất cả cơ đồ ấy". 2 Coi nét mặt Laban, Yacob thấy được Laban không còn ở với mình như trước nữa. 3 Yavê phán bảo Yacob: "Hãy trở về đất của cha ông ngươi ở, về quê quán của ngươi và Ta sẽ ở với ngươi". 4 Yacob sai đi gọi Rakhel và Lêa ra đồng nơi (ông chăn) cừu, 5 ông nói với họ: "Coi mặt cha các người, tôi thấy được là ông không còn ở với tôi như trước nữa. Nhưng Thiên Chúa của cha tôi đã ở với tôi. 6 Phần các người, các người biết tôi đã lấy tất cả sức lực giúp việc cha các người. 7 Nhưng cha các người đã lừa tôi, đã thay đi đổi lại công tôi đến mười lần, nay Thiên Chúa không để ông gia hại cho tôi. 8 Nếu ông nói thế này: "Những con lấm chấm là phần của công anh". Thì cừu tất cả đều đẻ con lấm chấm: Nếu ông nói thế khác: "Những con có rằn là phần công anh". Thì cừu tất cả đều đẻ con rằn. 9 Vậy là Thiên Chúa lấy súc vật của cha các người mà cho tôi. 10 Xảy ra là vào thời cừu động đực, tôi ngước mắt lên thì thấy trong mộng: là cừu đực cỡi lên cừu cái đều là rằn rì, lấm chấm, vằn vện. 11 Thần sứ Thiên Chúa phán bảo tôi trong mộng: "Yacob!" Tôi thưa: "Nầy tôi đây!" 12 Người phán: "Hãy ngước mắt lên mà coi: hết thảy những cừu đực nhảy lên cừu cái đều là rằn rì, lấm chấm, vằn vện. Là vì Ta đã thấy tất cả những điều Laban đã làm cho ngươi. 13 Ta là Thiên Chúa Bêthel, nơi ngươi đã xức dầu thạch trụ, và đã khấn lời khấn với Ta. Bây giờ, hãy chỗi dậy ra khỏi đất này mà về bản quán của ngươi".
14 Rakhel và Lêa đáp lại nói với ông: "Nào chúng tôi còn có phần có khoản gì nữa nơi nhà cha chúng tôi? 15 Há người lại đã không kể chúng tôi như người dưng nước lã đó ư? Vì người đã bán chúng tôi đi và cũng đã ngốn cả bạc tiền của chúng tôi. 16 Của cải hết thảy Thiên Chúa đã giựt lấy nơi cha chúng tôi là của chúng tôi và con cái chúng tôi. Vậy bây giờ những gì Thiên Chúa đã phán bảo ông, ông cứ thi hành".
17 Yacob chỗi dậy, cho vợ con lên lạc đà, 18 và đem đi cả bầy thú vật làm một với của cải tất cả ông đã gầy được, thú vật ông có được và ông đã gầy ra ở Pađđan-Aram, để về với Ysaac cha ông, nơi đất Canaan. 19 Laban đã trẩy đi xén lông cừu. Và Rakhel lấy trộm Têraphim của cha bà, 20 Yacob đã lừa lúc Laban người Aram vô ý, mà chạy trốn không báo cho ông ấy biết. 21 Vậy ông đã chạy trốn làm một với tất cả những gì ông có. Ông đã chỗi dậy qua Sông Cả, mặt cứ hướng về núi Galaad mà đi.
Laban đuổi theo Yacob
22 Ðến ngày thứ ba, người ta mới đem tin cho Laban rằng Yacob đã chạy trốn. 23 Laban mới đem họ hàng đuổi theo bảy ngày đường và đã kịp được ông khi đế núi Galaad. 24 Thiên Chúa đến với Laban, người Aram, trong mộng ban đêm, và phán bảo: "Ngươi hãy giữ mình đừng có nói năng gì hay phạm đến Yacob". 25 Laban đã theo kịp Yacob. Yacob đã cắm trại trên núi, còn Laban cùng với bà con, thì cắm trại trên núi Galaad.
26 Laban nói với Yacob: "Tại sao anh đã lợi dụng lúc tôi vô ý và đã kéo theo con gái tôi đi như thể tù binh bắt được? 27 Tại sao anh đã lén lút chạy trốn và gạt tôi, lẽ ra phải báo cho tôi biết, để tôi tiễn đưa đi trong hoan lạc, và ca hát, với trống kèn đàn địch? 28 Anh không để tôi thư thả hôn cho đã con cháu trai gái của tôi! Thật anh đã cư xử một cách ngu ngốc. 29 Tôi có quyền giương họa cho các người biết tay, nhưng Thiên Chúa của cha các người đêm qua đã phán bảo tôi rằng: "Ngươi hãy giữ mình kẻo nói năng gì hay phạm đến Yacob". 30 Bây giờ anh trẩy đi vì lòng những khắc khoải nhớ nhà cha anh, thì tại sao anh lại đánh cắp các thần của tôi?"
31 Yacob đáp lại và nói với Laban: "Quả tôi sợ, vì tôi tự bảo mình: là có khi cậu sẽ giành giựt lại các con gái của cậu. 32 Cậu mà tìm ra được các thần của cậu nơi người nào, thì người ấy không được sống nữa. Trước mặt bà con đây, cậu hãy nhận ra vật gì của cậu nơi tôi mà lấy đi!" Yacob không biết rằng Rakhel đã lấy trộm các vật ấy. 33 Laban vào lều của Yacob, và lều của Lêa, và lều của hai nàng hầu, ông không tìm ra gì cả. Rồi ông ra khỏi lều của Lêa mà vào lều của Rakhel. 34 Vả Rakhel đã lấy Têraphim đem đặt trong cái thổ lạc đà, rồi nàng ngồi lên trên. Laban lục lạo khắp cả lều mà không tìm ra. 35 Nàng thưa với cha: "Lạy ngài, xin ngài đừng giận vì thấy con không thể đứng dậy trước mặt ngài, vì con mắc trở đều vốn có cho đàn bà". Ông đã lục soát mà đã chẳng tìm ra được Têraphim.
36 Yacob mới nổi nóng lên mà trách cứ Laban. Vậy Yacob đã đáp lại mà nói với Laban: "Nào tôi có tội, có lỗi gì mà cậu đã gắt gao đuổi theo tôi? 37 Cậu đã lục lạo tất cả đồ đoàn của tôi; cậu có tìm ra được gì trong các đồ đoàn nhà cậu, thì cậu cứ bày ra đây trước mặt bà con của tôi và của cậu, để họ xử giữa hai ta. 38 Nầy đã hai mươi năm tôi ở với cậu: cừu dê đực của cậu đã không hề sẩy con, những con đực trong đàn tôi cũng không hề ăn thịt. 39 Những con bị mãnh thú cấu xé, tôi không đem trả cho cậu, chính tôi đã bù lại; cậu cứ nằng nặc, cậu đòi tôi, dù của tôi đó, người ta đã trộm ngày hay trộm đêm. 40 Chỉ có tôi chịu nắng thiêu ban ngày và lạnh buốt ban đêm; đôi mắt thao láo đuổi theo giấc ngủ. 41 Nầy trên đầu tôi đã hai mươi năm ở trong nhà cậu: tôi đã làm tôi cậu mười bốn năm vì hai con gái của cậu, và sáu năm cho đàn cừu của cậu. Cậu đã thay đi đổi lại công tôi đến mười lần. 42 Giả như Thiên Chúa của cha tôi, Thiên Chúa của Abraham và Thân nhân của Ysaac đã không phù giúp tôi, thì bây giờ cậu cũng đã thải hồi tôi về tay không. Nhưng Thiên Chúa đã nhìn thấy nỗi ngặt nghèo của tôi, và công vất vả bàn tay tôi, và đêm qua Người đã phân xử".
Yacob và Laban kết ước
43 Laban đáp lại nói với Yacob: "Con gái là con gái tôi, con trai là con trai tôi, cừu là cừu của tôi, mọi điều anh thấy đó là của tôi. Nhưng tôi biết làm được gì hôm nay cho các con gái tôi đây, hay con cái chúng đã đẻ ra? 44 Bây giờ, nào ta hãy kết ước, tôi và anh... và việc đó hãy làm nhân chứng giữa tôi và anh...".
45 (Yacob) đã nhắc một viên đá dựng làm bia, 46 Yacob nói với bà con: "Lượm đá đi". Và họ đã lấy đá làm thành đống. Và họ đã dùng bữa ở đó, trên đống ấy. 47 Laban gọi đó là Yơgar-Sahađata; còn Yacob gọi đó là Galơred. 48 (Laban) nói: "Ðống này hôm nay là nhân chứng giữa tôi và anh". Bởi thế ông gọi tên nó là Galơred, 49 và Mispa, vì ông nói: "Xin (Yavê) canh giữa tôi và anh, khi chúng ta đã khuất mặt nhau. 50 Nếu anh hành hạ các con gái tôi và ngoài các con tôi, nếu anh còn lấy thêm vợ khác thì không phải một người như chúng ta, mà! hãy coi chính Thiên Chúa là nhân chứng giữa tôi và anh". 51 Và Laban nói với Yacob: "Này cái đống này, và bia này, tôi đã chất lên giữa tôi và anh, 52 đống ấy làm nhân chứng, bia ấy làm nhân chứng: là tôi sẽ không qua đống ấy mà sang bên anh, và anh không qua đống ấy, và bia ấy mà qua bên tôi với ác ý. 53 Xin Thiên Chúa của Abraham và Thiên Chúa của Nakhor giám minh giữa chúng ta". Yacob đã lấy Thân nhân của Ysaac cha ông mà thề. 54 Và (Yacob) đã dâng lễ tế trên núi và mời bà con dùng bữa. Họ đã dùng bữa và ngủ đêm trên núi.