Chương 33 => Sách Xuất Hành | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Lệnh lên đường
1 Yavê phán với Môsê: "Ði đi! Lên khỏi đây, ngươi và dân ngươi đã đưa lên từ đất Aicập, đến đất Ta đã thề với Abraham, Isaac và Yacob rằng: Ta sẽ ban nó cho dòng giống ngươi! 2 Ta sẽ sai thần sứ Ta đi trước mặt ngươi và Ta sẽ đuổi đi các dân Canaan, Amori, Hit-tit, Phơrizi, Khiu-vi, Yơbusi, 3 đến đất chảy tràn sữa mật, vì Ta sẽ không lên làm một với ngươi, bởi ngươi là dân cứng cổ, e Ta sẽ tận diệt ngươi đi dọc đàng!" 4 Dân nghe lời nghiêm nghị ấy thì đã để tang: không ci đeo đồ trang sức trên mình.
5 Yavê phán với Môsê: "Hãy nói với con cái Israel: Các ngươi là dân cứng cổ. Ta mà lên trong chốc lát làm một với ngươi, Ta sẽ tận diệt ngươi đi! Vậy bây giờ hãy hạ đồ trang sức khỏi mình ngươi, để Ta biết phải xử thế nào với ngươi!" 6 Vậy từ núi Khoreb con cái Israel đã bỏ hẵn các đồ trang sức.
Lều
7 Môsê lấy lều đem căng bên ngoài trại, ông gọi nó là Trước Tao phùng. Phàm ai thỉnh sấm Yavê thì đi ra Trướng Tao phùng ở bên ngoài trại. 8 Mỗi lần Môsê đi ra Trướng thì toàn dân chỗi dậy và ai đứg ở cửa lều người ấy và hướng mắt theo chân Môsê cho đến khi ông vào trong Trướng. 9 Môsê vừa vào trong Trướng thì cột mây buông xuống và dừng lại nơi cửa Trướng. và Người đàm đạo với Môsê. 10 Toàn dân thấy cột mây dừng nơi cửa Trướng và toàn dân chỗi dậy và phục lạy, ai ở cửa lều người ấy. 11 Yavê đàm đạo với Môsê, diện đối diện, như người ta với nhau. Ðoạn ông trở về trại. Còn Yôsua, tôi bộc của ông, con của Nun thì không hề rời khỏi phía trong Trướng.
Môsê khẩn cầu
12 Môsê thưa với Yavê: "Coi! Người phán với tôi: Hãy đưa dân ấy lên, mà chính Người lại không tỏ cho tôi biết Người sẽ sai ai đi với tôi; thế mà Người, chính Người đã phán: Ta đã biết đích danh ngươi, và ngươi đã được nghĩa với Ta là đằng khác. 13 Bây giờ nếu quả tôi đã được nghĩa với Người, xin Người hãy tỏ cho tôi biết đường lối của Người, cho tôi được biết, ngõ hầu tôi được nghĩa với Người, xin hãy coi nước này là dân của Người". 14 Người phán: "Nhan Ta sẽ đi, và Ta sẽ cho ngươi được an nghỉ!" 15 Ông thưa với Người: "Nếu nhan Người không đi, xin đừng đưa chúng tôi lên khỏi đây! 16 Và làm sao người ta biết được đây là tôi được nghĩa với Người, tôi và dân của Người? Há lại không phải là được có Người đi với chúng tôi? Do đó chúng tôi được biệt đãi, tôi và dân của Người, khác mọi dân hết thảy có ở trên trần!" 17 Yavê phán với Môsê: "Cả điều ngươi vừa nói đó, Ta cũng sẽ làm, vì ngươi đã được nghĩa với Ta, vì Ta biết đích danh ngươi".
Môsê trên núi
18 Ông thưa: "Xin cho tôi thấy vinh quang Người!" 19 Người phán: "Ta, Ta sẽ cho ngang qua trước mặt người tất cả sự tốt lành của Ta và Ta sẽ kêu danh yavê trước mặt ngươi. Ta thương kẻ Ta thương. Ta xót kẻ Ta xót". 20 Người phán: "Ngươi không thể nhìn thấy nhan Ta, vì người phàm không thể nhìn thấy Ta mà lại vẫn sống". 21 Yavê phán: "Này có chỗ bên Ta, ngươi đứng trên tảng đá, 22 và xảy ra là khi vinh quang Ta ngang qua, Ta sẽ đặt ngươi trong khe đá và lấy bàn tay úp lại trên ngươi cho đến khi Ta đã ngang qua. 23 Rồi Ta sẽ cất bàn tay Ta đi và ngươi sẽ nhìn thấy phía sau Ta nhưng nhan Ta, người ta sẽ không nhìn thấy được".