Chương 29 => Sách Ký Sự II (Sử Biên Niên 2) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
2. Công Cuộc Phục Hưng Của Vua Khít-Ki-Gia
Tổng quát về triều đại vua Khít-ki-gia (2 V 18:1-3)
1 Khít-ki-gia lên ngôi vua khi được hai mươi lăm tuổi, và trị vì hai mươi chín năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là A-vi-gia, con gái ông Dơ-khác-gia-hu. 2 Vua đã làm điều ngay chính trước mắt Ðức Chúa, đúng như vua Ða-vít, tổ phụ vua đã làm.
Thanh tẩy Ðền Thờ
3 Năm thứ nhất triều đại vua Khít-ki-gia, vào tháng thứ nhất, vua đã mở các cửa Nhà Ðức Chúa và làm lại cho chắc chắn. 4 Vua cho mời các tư tế cùng các thầy Lê-vi vào và tập hợp tất cả lại ở công trường về phía Ðông. 5 Vua nói với họ:
"Các thầy Lê-vi, xin nghe tôi đây! Bây giờ, các ông hãy thánh hiến chính mình và thánh hiến Nhà của Ðức Chúa, Thiên Chúa của tổ tiên các ông và hãy loại mọi điều ô uế ra khỏi Thánh Ðiện.
6 Bởi vì cha ông chúng ta đã lỗi phạm và làm điều gian ác trước mắt Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng ta; các ngài đã từ bỏ Người, đã ngoảnh mặt không nhìn Nhà Tạm của Ðức Chúa và đã quay lưng lại với Người. 7 Thậm chí các ngài còn đóng các cửa Tiền Ðình, tắt các ngọn đèn; trong Thánh Ðiện các ngài không đốt hương, không dâng lễ toàn thiêu kính Thiên Chúa của Ít-ra-en. 8 Cơn thịnh nộ của Ðức Chúa đã đè nặng trên Giu-đa và Giê-ru-sa-lem; Người đã làm cho các ngài thành mối khiếp kinh, sự ghê tởm và trò cười, như chính các ông đang mục kích. 9 Chính vì điều đó, cha ông chúng ta đã ngã gục dưới lưỡi gươm, còn con trai, con gái và vợ chúng ta bị bắt làm tù binh. 10 Giờ đây, ta quyết tâm lập giao ước với Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, để Người hướng cơn thịnh nộ ra khỏi chúng ta. 11 Giờ đây, hỡi các con của ta, đừng lơ là bổn phận, bởi vì Ðức Chúa đã chọn chính các con để túc trực trước nhan Người, để phục vụ người, để làm thừa tác viên của người, và để đốt hương."
12 Ðây là các thầy Lê-vi hiện diện: Ma-khát con của A-ma-xai và Giô-en con của A-dác-gia-hu; hai ông này xuất thân là dòng dõi ông Cơ-hát; trong dòng dõi ông Mơ-ra-ri có Kít con của Áp-đi, và A-dác-gia-hu con của Giơ-ha-len-ên; trong dòng dõi ông Ghéc-sôn, có Giô-ác con của Dim-ma, và Ê-đen con của Giô-ác; 13 trong dòng dõi ông E-li-xa-phan, có Sim-ri và Giơ-y-ên; trong dòng dõi ông A-xáp, có Dơ-khác-gia-hu và Mát-tan-gia-hu; 14 trong dòng dõi ông Hê-man, có Giơ-khi-ên và Sim-y; trong dòng dõi ông Giơ-đu-thun, có Sơ-ma-gia và Út-di-ên. 15 Họ tập hợp các anh em mình lại và tự thánh hiến, rồi theo lệnh của vua và đúng như lời của Ðức Chúa, họ đến để thanh tẩy Nhà của Ðức Chúa.
16 Các tư tế vào bên trong Nhà Ðức Chúa để thanh tẩy. Mọi thứ không thanh sạch gặp thấy trong Ðền Thờ Ðức Chúa, các ông đưa ra ngoài sân Nhà của Ðức Chúa; các thầy Lê-vi thu tất cả lại, đem ra bên ngoài, vứt xuống thung lũng Kít-rôn. 17 Họ khởi sự thanh tẩy ngày đầu tháng thứ nhất và ngày thứ tám trong tháng thì vào bên trong Tiền Ðình Nhà Ðức Chúa; họ thánh hiến Nhà Ðức Chúa trong tám ngày và đến ngày thứ mười sáu trong tháng thì mọi việc đều hoàn tất.
Dâng lễ tạ tội
18 Bấy giờ họ đến gặp vua Khít-ki-gia và nói: "Chúng tôi đã thanh tẩy toàn bộ Nhà Ðức Chúa, bàn thờ dâng lễ toàn thiêu và các đồ phụ tùng, bàn xếp bánh cùng các đồ phụ tùng, 19 cũng như mọi vật dụng mà vua A-khát khi còn làm vua đã lỗi phạm, đem quẳng đi; chúng tôi đã thiết kế lại và thánh hiến. Những vật dụng đó hiện đang ở trước bàn thờ của Ðức Chúa."
20 Vua Khít-ki-gia dậy sớm, tập hợp các thủ lãnh trong thành và đi lên Nhà Ðức Chúa. 21 Người ta dắt theo bảy con bò mộng, bảy con cừu, bảy con chiên và bảy con dê để dâng lễ tạ tội cho vương quốc, cho Thánh Ðiện và cho Giu-đa. Rồi vua ra lệnh cho các tư tế, con cái ông A-ha-ron, dâng lễ toàn thiêu trên bàn thờ của Ðức Chúa. 22 Người ta sát tế các con bò; các tư tế hứng máu chúng và rảy lên bàn thờ. Người ta sát tế cừu và rảy máu chúng lên bàn thờ. Người ta sát tế chiên và rảy máu chúng lên bàn thờ. 23 Người ta dắt các con dê dùng để làm lễ tạ tội đến trước mặt vua và đại hội: tất cả đều đặt tay trên chúng. 24 Các tư tế đã sát tế chúng và đổ máu lên bàn thờ, dâng lễ tạ tội, để xin ơn xá tội cho toàn thể Ít-ra-en, bởi lẽ vua ra lệnh phải dâng lễ toàn thiêu và lễ tạ tội là vì toàn thể Ít-ra-en.
25 Vua đã cắt đặt các thầy Lê-vi trong Nhà của Ðức Chúa mang theo thanh la, đàn hạc như lệnh truyền của vua Ða-vít, của ông Gát, thầy chiêm của vua Ða-vít, và của ngôn sứ Na-than, bởi vì lệnh truyền ấy xuất phát từ Ðức Chúa, qua trung gian các ngôn sứ của Người. 26 Khi các thầy Lê-vi mang theo nhạc cụ của vua Ða-vít và các tư tế mang theo kèn, đã an vị, 27 thì vua Khít-ki-gia ra lệnh dâng lễ toàn thiêu trên bàn thờ; lúc bắt đầu lễ toàn thiêu cũng là lúc trổi lên tiếng ca mừng Ðức Chúa xen lẫn tiếng kèn cùng với các nhạc cụ của Ða-vít, vua Ít-ra-en. 28 Toàn thể đại hội sụp xuống lạy, tiếng hát nổi lên, tiếng kèn vang dội, tất cả kéo dài cho đến khi lễ toàn thiêu chấm dứt.
Tái lập nền phụng tự
29 Lễ toàn thiêu chấm dứt, vua và tất cả những người hiện diện sụp xuống lạy. 30 Rồi vua Khít-ki-gia và các thủ lãnh ra lệnh cho các thầy Lê-vi tán tụng Ðức Chúa bằng những lời lẽ mà vua Ða-vít và thầy thị kiến A-xáp, đã soạn ra; họ hân hoan tán tụng và cúi mình bái lạy. 31 Vua Khít-ki-gia cất tiếng nói: "Bây giờ các người đã được tấn phong để phục vụ Ðức Chúa, các người hãy tiến lại đem lễ tế, lễ vật tạ ơn vào Nhà Ðức Chúa." Ðại hội đem lễ tế và lễ vật tạ ơn, còn tất cả những người hảo tâm thì đem lễ toàn thiêu. 32 Số lễ vật toàn thiêu đại hội mang đến là bảy mươi con bò mộng, một trăm con cừu, hai trăm con chiên. Tất cả đều là lễ toàn thiêu dâng kính Ðức Chúa. 33 Lễ vật thánh gồm có sáu trăm con bò mộng và ba ngàn chiên dê. 34 Chỉ có điều là số các tư tế quá ít, không đủ để lột da tất cả những con vật dâng làm lễ toàn thiêu. Anh em của họ là các thầy Lê-vi đã phải giúp họ cho đến khi công việc hoàn tất và cho đến khi các tư tế đã tự thánh hiến; quả vậy các thầy Lê-vi thành tâm tự thánh hiến hơn các tư tế. 35 Lại cũng có nhiều lễ toàn thiêu khác nữa, không kể mỡ của các lễ vật kỳ an và những lễ rưới đi kèm với lễ toàn thiêu. Như thế, việc phụng tự đã được tái lập trong nhà Ðức Chúa. 36 Vua Khít-ki-gia và toàn dân hoan hỷ về những điều Thiên Chúa đã thực hiện cho dân, bởi vì công việc tiến hành mau lẹ.