Chương 18 => Sách Ký Sự II (Sử Biên Niên 2) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Hiệp ước với vua A-kháp và sự can thiệp của các ngôn sứ (1 V 22:1-27)
1 Bấy giờ, vua Giơ-hô-sa-phát được rất mực giàu có vinh quang, và vua thông gia với vua A-kháp. 2 Mấy năm sau vua xuống Sa-ma-ri thăm vua A-kháp. Ðể mừng vua và đoàn tuỳ tùng, vua A-kháp cho sát tế rất nhiều chiên bò; vua còn thuyết phục vua Giơ-hô-sa-phát lên tấn công Ra-mốt Ga-la-át. 3 A-kháp vua Ít-ra-en nói với Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa: "Ngài có muốn cùng tôi đi Ra-mốt Ga-la-át không?" Vua Giơ-hô-sa-phát trả lời: "Tôi cũng làm như ngài, dân tôi cũng như dân ngài, chúng tôi cùng chiến đấu với ngài."
4 Nhưng vua Giơ-hô-sa-phát nói với vua Ít-ra-en: "Hôm nay, xin ngài thỉnh vấn sấm ngôn của Ðức Chúa." 5 Vua Ít-ra-en tập họp các ngôn sứ, khoảng bốn trăm người, và nói với họ: "Ta có phải đi đánh Ra-mốt Ga-la-lát không hay là phải ngưng lại?" Họ thưa: "Xin vua cứ lên, Thiên Chúa sẽ trao thành ấy vào tay vua." 6 Nhưng vua Giơ-hô-sa-phát nói: "Ở đây không có ngôn sứ nào khác của Ðức Chúa nữa, để chúng ta nhờ ông thỉnh vấn cho hay sao?" 7 Vua Ít-ra-en trả lời vua Giơ-hô-sa-phát: "Còn một người nữa chúng ta có thể nhờ thỉnh vấn Ðức Chúa được, nhưng tôi ghét ông ta, vì ông ta không hề tiên báo cho tôi điều lành, mà lúc nào cũng chỉ toàn điều dữ. Ðó là Mi-kha-giơ-hu, con của Gim-la. Vua Giơ-hô-sa-phát nói: "Ðức vua đừng nói như vậy." 8 Vua Ít-ra-en gọi một hoạn quan tới và bảo: "Mau đưa Mi-kha-giơ-hu, con của Gim-la, đến đây."
9 Vua Ít-ra-en và Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa, lúc ấy mỗi vua đang ngồi trên ngai, mình mặc cẩm bào, ở sân lúa tại cổng thành Sa-ma-ri; và tất cả các ngôn sứ đều đang nói liên miên trước mặt các vua. 10 Ông Xít-ki-gia-hu, con ông Cơ-na-a-na, đã làm một cặp sừng bằng sắt và nói: "Ðức Chúa phán như sau: Với những chiếc sừng này, ngươi sẽ húc A-ram cho đến khi tiêu diệt chúng hoàn toàn." 11 Và tất cả các ngôn sứ đều nói tiên tri như thế mà rằng: "Xin vua cứ đi lên Ra-mốt Ga-la-át là sẽ gặp may. Ðức Chúa sẽ trao thành ấy vào tay vua." 12 Người được sai đi mời ông Mi-kha-giơ-hu nói với ông rằng: "Này, lời các ngôn sứ đều đồng thanh báo cho vua điều may; mong sao lời của ông cũng giống như lời của họ. Xin ông cũng báo điều may!" 13 Ông Mi-kha-giơ-hu nói: "Có Ðức Chúa hằng sống! Thiên chúa của tôi phán sao, tôi sẽ nói vậy." 14 Rồi ông vào gặp vua, vua nói ông: "Này Mi-kha-giơ-hu, chúng ta có nên đi đánh Ra-mốt Ga-la-át không, hay là ta phải ngưng lại?" Ông thưa: "Các người cứ lên, các người sẽ gặp may. Chúng sẽ bị trao vào tay các người." 15 Vua liền nói với ông: "Ðã bao lần, ta thề buộc ngươi là, nhân danh Ðức Chúa, ngươi chỉ được nói sự thật với ta!" 16 Ông Mi-kha-giơ-hu mới nói:
"Tôi đã thấy toàn thể Ít-ra-en tán loạn trên núi
như chiên không người chăn.
Ðức Chúa phán: chúng không còn chủ nữa.
Ai nấy hãy về nhà bình an!"
17 Vua Ít-ra-en nói với vua Giơ-hô-sa-phát: "Tôi đã chẳng nói với ngài rằng: ông ta không hề tiên báo cho tôi điều may, mà chỉ toàn điều rủi đó sao?" 18 Ông Mi-kha-giơ-hu lại nói: "Vì thế các ông hãy nghe lời Ðức Chúa: tôi đã thấy Ðức Chúa ngự trên ngai, và toàn thể đạo thiên binh đứng chầu Người ở hai bên tả hữu. 19 Và Ðức Chúa phán: "Ai sẽ dụ A-kháp, vua Ít-ra-en, tiến lên, cho nó gục ngã tại Ra-mốt Ga-la-át? Và kẻ nói thế này, người nói thế kia. 20 Bấy giờ thần khí xuất hiện, đứng trước Ðức Chúa và nói: "Tôi sẽ dụ y. Ðức Chúa hỏi thần khí: "Bằng cách nào? 21 Thần khí đáp: "Tôi sẽ xuất hiện làm thần khí dối trá trên môi miệng tất cả các ngôn sứ của vua ấy. Ðức Chúa liền phán: "Ngươi sẽ lừa dối được nó và ngươi sẽ thành công. Cứ đi và làm như thế. 22 Này Ðức Chúa đã đặt thần khí dối trá trên môi miệng tất cả những ngôn sứ này của vua, vì Ðức Chúa đã phán quyết điều dữ hại vua."
23 Bấy giờ Xít-ki-gia-hu, con ông Cơ-na-a-na, đến gần vả vào mặt ông Mi-kha-giơ-hu và nói: "Thần khí của Ðức Chúa từ nơi ta đã qua đường nào mà nói với mi?" 24 Ông Mi-kha-giơ-hu nói: "Rồi ngươi sẽ thấy vào ngày ngươi phải chui rúc hết phòng này sang phòng khác, để lẩn trốn." 25 Vua Ít-ra-en liền nói: "Các ngươi hãy bắt lấy Mi-kha-giơ-hu và dẫn nó tới thị trưởng A-môn, và tới hoàng tử Giô-át. 26 Các ngươi sẽ nói thế này: "Ðức vua nói như sau: giam tên này vào nhà tù và cho nó ăn uống ít thôi, cho tới khi ta trở về bình an."
Cuộc giao tranh. Một ngôn sứ can thiệp. (1 V 22:28-35)
27 Ông Mi-kha-giơ-hu liền nói: "Nếu vua trở về bình an, thì Ðức Chúa đã không dùng tôi mà phán." Ông nói tiếp: "Toàn thể các dân tộc, xin hãy nghe cho!" 28 Vua Ít-ra-en và Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa, lên Ra-mốt Ga-la-át. 29 Vua Ít-ra-en nói với vua Giơ-hô-sa-phát: "Tôi sẽ cải trang và ra trận; còn ngài, thì xin cứ mặc áo của ngài." Vua Ít-ra-en cải trang và họ ra trận. 30 Vua A-ram đã ra lệnh cho các người chỉ huy chiến xa của vua rằng: "Các ngươi không đánh ai, dù nhỏ hay lớn, chỉ đánh một mình vua Ít-ra-en thôi." 31 Khi các người chỉ huy chiến xa nhìn thấy vua Giơ-hô-sa-phát thì nói: "Vua Ít-ra-en đây rồi!" Họ bao vây tấn công vua, nhưng vua Giơ-hô-sa-phát thét lên. Ðức Chúa liền trợ giúp vua, Người làm cho chúng rời xa vua. 32 Khi thấy rằng đó không phải là vua Ít-ra-en thì các người chỉ huy chiến xa không đuổi theo nữa. 33 Một người giương cung bắn đại, lại trúng ngay vua Ít-ra-en vào giữa khớp của áo giáp. Vua liền bảo người đánh xe: "Ta bị thương rồi! Quay xe lại đi! Ðưa ta ra khỏi chiến trường!" 34 Nhưng trận chiến hôm ấy trở nên ác liệt, và người ta đã cho vua Ít-ra-en đứng trên xe, đối diện với quân A-ram cho đến chiều, và lúc mặt trời lặn thì vua chết.