Chương 7 => Diệu Ca | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Dân chúng

1 Trở lại! Trở lại! Hỡi cô Sulamit!

Trở lại! Trở lại! Cho chúng tôi ngắm!

Tại sao các người ngắm nghía cô Sulamit,

như hai tốp múa lướt giao nhau?

 

Chàng

2 Chân em tuyệt đẹp trong những chiếc hài! Hỡi công nương!

Ðường cong cặp đùi những chiếc vòng,

công trình do tay khéo léo.

3 Rốn em tròn xoay như chung.

Sao cho đừng thiếu rượu nồng!

Bụng em, một đống miến mì, có huệ rào quanh.

4 Ðôi nhũ hoa như cặp nai tơ,

con sinh đôi của linh dương mẹ.

5 Cổ em như tháp ngà.

Mắt em là những hồ nước Khesbôn,

bên cổng Bat-Rabbim.

Mũi em như Tháp Liban, dõi về phía Ðama.

6 Ðầu em cai cả vóc người như núi Karmel.

Bím tóc trên đầu như nhung gấm.

Một hoàng đế bị xích lại bởi suối tóc huyền.

7 Em đẹp biết bao và kiều diễm dường nào,

yêu yêu ơi, quí nương ơi!

8 Này dáng của em giống tợ chà là.

Nhũ hoa như chùm quả.

9 Anh nói: Ta phải leo lên chà là, mà chụp lấy chùm trái.

Ước gì nhũ hoa của em như những chùm nho,

và hương vị mũi em như mùi táo.

10 Miệng em như rượu hảo hạng.

 

Nàng

Rót thẳng cho người yêu của tôi,

êm chảy đến miệng những người thiếp ngủ.

11 Tôi thuộc về người yêu của tôi,

với tôi, chàng những hăm hở!

12 Nào, người yêu của em, ta hãy ra đồng,

qua đêm giữa những chùm hoa móng!

13 Sáng sớm, ta hãy dạo các vườn nho,

xem nho có đâm chồi, nụ có nở, lựu có đơm hoa?

Ở đó em sẽ hiến chàng, ân ái của em.

14 Ngãi yêu đã xông mùi thơm phức.

Nơi ngõ ra vào của ta, có mọi thứ thời trân,

cả cũ và mới, mà em đã giữ lại cho chàng,

người yêu của em hỡi!