Chương 2 => Diệu Ca | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
1 Tôi là thủy tiên (cánh đồng) Saron,
là huệ trong những thung sâu.
2 Như huệ giữa gai góc,
cũng vậy bạn của tôi giữa các thiếu nữ.
3 Như táo giữa cây rừng,
cũng vậy, người yêu của tôi giữa lũ con trai.
Dưới bóng cây ấy, tôi những ước mong ngồi núp,
và trái ngọt lịm nơi miệng tôi.
4 Chàng đã đưa tôi vào nhà rượu,
trên tôi bảng hiệu là: Yêu.
5 Hãy lấy táo mà tẩm bổ tôi!
Bởi tôi ốm liệt vì yêu.
6 Tôi gối đầu trên cánh tay trái chàng
và tay phải chàng xiết ủ tôi.
7 "Tôi van xin các cô, nữ tử Yêrusalem hỡi,
nhân danh đàn linh dương cái và nai trong thảo nguyên!
Xin đừng lay thức, xin đừng thức tỉnh tình yêu
cho đến khi tình yêu muốn".
Ca khúc hai
Nàng
8 Nghe kìa: Người yêu tôi!
Chàng đó! Chàng đang đến,
nhảy qua núi, băng qua đồi.
9 Người yêu của tôi như linh dương,
sánh dường nai tơ.
Kìa chàng dừng lại sau vách nhà ta.
Chàng nhìn qua cửa sổ.
Chàng rình bên kia hàng dậu.
10 Người yêu của tôi đằng hắng nói với tôi:
"Bạn ơi! Dậy đi! Ðẹp của anh, hãy ra nào!
11 Vì kìa: Ðông đã qua.
Mưa đã tạnh đi mất đâu rồi.
12 Ngàn hoa nở rực rỡ trong vùng,
mùa ca hát đã trở lại.
Tiếng chim cu nghe dậy khắp vùng ta.
13 Và đã tô màu trái dương.
Nho trổ nụ tỏa mùi thơm ngát.
Dậy thôi, bạn ơi. Ðẹp của anh, hãy đi ra nào!
14 Bồ câu của anh nơi kẽ đá, nơi kẹt nham kia,
hé cho anh thấy mặt,
cho anh nghe chút tiếng em!
Vì tiếng em êm ái,
và mặt em xinh xinh.
15 Bắt lấy lũ chồn, những chồn bé nhỏ,
(những chồn) phá phách vườn nho,
khi mà nho vườn trổ nụ".
16 Người yêu tôi thuộc về tôi, và tôi thuộc về chàng,
kẻ đang chăn giữa những hoa huệ.
17 Chờ khi chiều hôm gió hiu hiu
và bóng xế chạy dài!
Quay lại, hãy nên giống người yêu của em ơi,
như linh dương, tựa nai tơ,
trên những núi đồi xẻ đôi.