Chương 6 => Diệu Ca | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Dân chúng

1 Chàng đi đâu rồi, người yêu của cô,

hỡi người đẹp nhất trong nữ giới?

Chàng về hướng nào, người yêu của cô,

để chúng em cùng đi kiếm với?

 

Nàng

2 Người yêu của tôi đã xuống cánh vườn,

đến với những luống xạ lan,

để chăn trong các thửa vườn,

để hái những chùm hoa huệ.

3 Tôi thuộc về người yêu của tôi,

và người yêu của tôi thuộc về tôi,

kẻ đang chăn giữa những hoa huệ.

 

Ca Khúc Năm

 

Chàng

4 Bạn của anh, em đẹp như thể Tirxa,

xinh tợ Yêrusalem,

lẫm lẫm như đoàn quân.

5 Quay mắt đi đừng nhìn anh nữa,

chúng làm anh bàng hoàng.

Tóc em như thể đàn dê,

bon bon xuống khỏi Galaađ.

6 Răng em ví thể đàn chiên mẹ,

đang từ ao tắm đi lên,

cừu nào cũng có cặp

chẳng cừu nào không có con sinh đôi.

7 Gò má như lát lựu, lộ sau khăn choàng.

8 Họ, các hoàng hậu, có 60 người

và cung phi có đến 80, (còn thể nữ thì vô số).

9 Nhưng có một không hai, bồ câu của tôi, toàn mỹ của tôi!

Nàng là độc nhất vô nhị đối với mẹ nàng.

Mẹ nàng cho nàng là nhất.

Cả đám nương tử thấy nàng phải kêu lên: Diễm phúc.

Hoàng hậu với các cung phi, nhất tề khen ngợi.

10 "Kìa bà nào mắt nhìn xuống như rạng đông,

đẹp như mặt trăng, rực rỡ như mặt trời,

lẫm lẫm như đoàn quân?"

11 Tôi đã xuống hoa viên hồ đào,

để ngắm những chồi bên khe,

để xem nho có đâm chồi, và lựu có đơm hoa!

12 Tôi đã chẳng biết mình ra sao,

dật dờ bị đặt lên xe Ammi-Nađib!