Chương 4 => Diệu Ca | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Chàng

1 Em đẹp dường bao, bạn ơi, em đẹp dường bao!

mắt em là những bồ câu (lộ) sau khăn choàng.

Tóc em y hệt đàn dê

bon bon trên triền núi Galaađ.

2 Răng em như đàn cừu lông sắp xén,

vừa tắm từ ao đi lên. Cừu nào cũng có cặp

chẳng cừu nào không có con sinh đôi.

3 Môi em như sợi chỉ hồng,

miệng nói xinh xinh,

gò má như lát lựu, lộ sau khăn choàng.

4 Cổ em như lầu Ðavit

xây có lớp lang.

Có treo hàng hàng khiên mộc

đủ thứ thuẫn của các anh hùng.

5 Ðôi nhũ hoa như cặp nai tơ,

con sinh đôi của linh dương mẹ,

đang chăn giữa những hoa huệ.

6 Chờ khi chiều hôm gió hiu hiu

và bóng xế chạy dài.

Tôi sẽ đến núi xạ đồi hương.

7 Toàn thân em mỹ miều, bạn ơi!

Nơi em không gợn tì vết.

8 Với anh từ đây Liban, hôn thê hỡi,

em sẽ đến với anh từ dãy Liban,

xuống từ đỉnh Amana,

từ đỉnh Samir và dãy Liban,

từ ổ sư tử, từ những núi beo.

9 Em làm tim anh ngất lịm, em của anh, hôn thê hỡi!

Em làm tim anh ngất lịm bằng một cái liếc của em,

bằng một chiếc trong bộ kiềng em đeo.

10 Ðẹp xiết bao, tình yêu của em, em của anh, hôn thê hỡi!

Tốt là bao, hơn cả rượu nồng, tình yêu của em.

Và dầu thơm của em nức hương hơn xạ lan.

11 Môi em rịn những cốt mật, hôn thê hỡi!

Lưỡi em ứa sữa cùng mật ong.

Hương xiêm y của em át cả Liban ngào ngạt.

12 Em là vườn khóa chặt, em của anh, hôn thê hỡi,

là [vườn] khóa chặt, là suối niêm phong.

13 Các chồi của em, vườn bạch lựu,

với quả thời trân, hoa móng và cam tùng.

14 Cam tùng, huỳnh khương, quế đan, quế nhục,

với các loài cây trầm hương,

mộc dược, lô hội, cùng mọi thứ xạ lan tốt nhất.

15 (Như) suối trong vườn, giếng nước chảy liên lỉ,

tuôn rơi từ dãy Liban!

 

Nàng

16 Dậy nào, hỡi gió Bắc! Hãy đến, hỡi gió Nam!

Hãy thổi vào vườn ta, cho xạ lan lan tỏa.

Ước gì người yêu của tôi vào vườn của chàng

mà ăn hoa quả thời trân của chàng.