Chương 16 => Yuđita | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

1 Yuđita nói:

"Khua trống lên! xướng hát Thiên Chúa của tôi,

với chũm choẹ rền vang, hãy ca ngợi Chúa,

Hợp tấu dâng lên ca vãn ngợi khen!

Hãy tán dương, khẩn cầu danh Ðức Chúa.

2 Vì Chúa là Thiên Chúa chà đạp chiến tranh;

Người đã giựt thoát tôi khỏi tay quân bách hại

mà đem tôi vào doanh trại giữa dân Người.

3 Assur từ núi phương Bắc lại,

nó đến với vạn binh hùng,

đông đảo lấp cả khe ghềnh,

và binh mã phủ khắp đồi non.

4 Bờ cõi tôi, nó đe phóng hoả,

lũ tráng niên, cho chết gươm đâm,

măng sữa, quăng chà dưới đất,

trẻ thơ làm mồi giặc cướp,

các trinh nữ của tôi, bắt làm chiến phẩm.

5 Chúa toàn năng trên chúng, tra tay phá bĩnh

bằng tay của một nữ nhi.

6 Thượng tướng của chúng không quị dưới tay liệt sĩ,

cũng không phải con cái nòi hùng đánh bại,

không phải những khổng lồ cao dọi dìm đầu,

song là Yuđita, con cái Mơrari

đã dùng nhan sắc làm nó tan xương.

7 Nàng đã cởi xiêm y goá bụa

để hưng khởi hạng người khổ cực trong Israel.

Nàng đã thoa mặt mày hương thơm bát ngát,

8 Tóc nàng, nàng chít kim quan;

để quyến dụ nó, nàng vận chiếc áo mịn màng.

9 Ðôi hài của nàng thôi miên mắt nó,

hồn phách nó vì sắc đẹp đã bị giam tù,

và lưỡi đoản đao đã xuyên họng nó.

10 Quân Batư rùng mình vì nàng táo bạo

và gan dạ nàng làm chấn động dân Mêđi.

11 Bấy giờ lũ nghèo hèn của tôi reo lên, và chúng tán đảm,

bọn người bạc nhược của tôi la lớn, và chúng kinh hồn,

họ gióng tiếng lên và chúng quay lưng tẩu thoát.

12 Con cái gái tơ đã đâm giết chúng,

đánh giết chúng như những tôi mọi bỏ nhà.

Chúng đã diệt vong dưới đòn Ðức Chúa của tôi!

13 Tôi hát mừng Thiên Chúa của tôi một bài ca mới.

Lạy Chúa, Người thật lớn lao vinh hiển,

sức mạnh lạ lùng, thật là vô địch!

14 Tạo thành Người đã dựng nên, hết thảy hãy làm tôi Người,

vì Người phán và đã thành sự,

Người sai hơi thở của Người và chúng được gầy nên,

Nào ai cưỡng lại tiếng Người!

15 Vì núi cao biển thẳm bị lay bật móng,

và đá tảng trước nhan Người sẽ tan như sáp!

Song những ai kính sợ Người, Người vẫn dủ thương.

16 Quả có là bao lễ tế tỏa hương thơm ngát,

và hèn hạ nhường nào toàn thiêu mỡ béo!

Song lớn lao thật mọi thời, kẻ kính sợ Chúa.

17 Khốn cho dân tộc dấy lên hại giống nòi tôi!

Chúa toàn năng sẽ phạt chúng vào ngày luận tội.

Người sẽ quăng thây chúng cho lửa thiêu, ròi tỉa,

và chúng sẽ ngậm tủi mà khóc cho đến muôn đời".

18 Ðến Yêrusalem, họ đã thờ lạy Thiên Chúa. Và sau khi dân đã thanh tẩy, thì họ dâng thượng hiến, lễ cúng, của dâng. 19 Yuđita dâng tất cả đồ đoàn của Hôlôphernê mà dân đã tặng bà, với cả cái màn bà đã lấy trong buồng ngủ của y; bà đã dâng làm của thần tru cho Thiên Chúa. 20 Và dân đã liên hoan trước thánh điện ba tháng ở Yêrusalem. Và Yuđita cũng đã ở lại với họ.

 

Tuổi già và cái chết của Yuđita

21 Mãn những ngày ấy, mọi người lui về cơ nghiệp của mình. Yuđita trở về Bêtylua và sống với gia sản của bà. Sinh thời bà được hiển danh toàn xứ. 22 Cũng có lắm người muốn được cùng bà xe duyên. Nhưng bà một mực thủ tiết suốt đời, kể từ ngày Manassê chồng bà chết đi và đã qui hồi tiên tổ. 23 Thế giá của bà càng lâu càng lớn. Bà sống đến già trong nhà chồng bà và thọ được một trăm lẻ năm tuổi. Bà đã phóng thích những người tớ gái của bà. Bà đã chết ở Bêtylua. Và người ta đã chôn cất bà trong hang mộ của Manassê chồng bà. 24 Nhà Israel đã để tang bà bảy ngày. Trước khi chết bà đã phân chia của cải cho mọi người bà con gần gũi của Manassê chồng bà và những người bà con gần gũi trong họ hàng bà. 25 Sinh thời Yuđita và lâu ngày sau khi bà chết, không còn có ai là mối sợ cho con cái Israel.