Chương 5 => Yuđita | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Trong trại của Hôlôphernê

1 Hôlôphernê đại tướng binh lực Assur được báo tin là con cái Israel đã chuẩn bị nghinh chiến, đóng các cửa ải miền núi, xây tường củng cố mọi chỏm núi cao và đặt chướng ngại nơi các cánh đồng. 2 Y đã đùng đùng nổi giận. Y cho triệu đến các đầu mục Moab, các tướng lãnh Ammon và các trấn thủ vùng duyên hải. 3 Y nói với họ: "Con cái Canaan, hãy nói ta hay: dân sống trên miền núi ấy là dân nào? Những thành chúng ở là những thành nào? Binh lực chúng có bao nhiêu? Thế lực và sức mạnh của chúng dựa vào đâu? Ai đứng đầu làm vua cai chúng, lãnh đạo quân binh của chúng? 4 Tại sao chúng đã khinh thường không ra nghinh đón ta, khác hẳn các dân cư ở phương Tây?"

5 Bấy giờ Akhior, người lãnh đạo tất cả con cái Ammon mới nói với y: "Xin chúa công nghe lời miệng nô lệ của ngài. Tôi bộc này xin tỏ cho ngài sự thật về dân ấy, dân ở trên miền núi này, ở sát cạnh bên ngài đây. Tự miệng nô lệ của ngài, tuyệt nhiên không xuất lời nào dối trá.

"6 Dân ấy là con dòng cháu giống người Kanđê. 7 Thoạt tiên chúng đã lưu trú tại Lưỡng-hà-địa, vì chúng quyết không theo các thần của cha ông chúng, những người ở đất Kanđê. 8 Chúng đã bỏ đường lối tổ tiên chúng. Chúng đã thờ Thiên Chúa trên trời, Thiên Chúa chúng đã nhận biết, nên người ta đã xua đuổi chúng xa mặt các vị thần của họ. Chúng đã chạy qua Lưỡng-hà-địa, và đã lưu trú tại đó nhiều ngày. 9 Ðoạn Thiên Chúa của chúng bảo chúng phải ra khỏi nơi chúng lưu trú mà đi tới đất Canaan. Chúng đã lưu lại ở đây và được đầy dẫy nào vàng nào bạc và rất nhiều súc vật. 10 Rồi chúng đã xuống Aicập, vì nạn đói bao trùm đất Canaan. Chúng đã lưu lại ở đó bao lâu chúng còn được nuôi dưỡng. Ở đó, chúng đã nên đông đúc và giống nòi chúng thật không số nào kể xiết. 11 Nhưng vua Aicập dấy lên chống lại chúng. Ông bịp chúng bằng lao công đúc gạch. Người ta hành hạ chúng, bắt chúng làm nô lệ. 12 Chúng đã kêu lên với Thiên Chúa của chúng. Và Thiên Chúa ấy đã đánh phạt đất Aicập, giáng xuống những tai ương vô phương chạy chữa. Người Aicập đã xua đuổi chúng khỏi mặt họ. 13 Trước mặt chúng, Thiên Chúa đã làm cho Biển Ðỏ khô ráo. 14 Người đã dẫn chúng trên đường đi Sinai và Cađes Barnê. Chúng đánh đuổi tất cả những người ở trong Samạc. 15 Chúng đã lập cư trong đất Amori và lấy sức mạnh tiêu diệt dân Herbon. Qua sông Yorđan rồi, chúng đã chiếm lấy tất cả miền núi làm cơ nghiệp. 16 Chúng đã đánh bạt khỏi trước mặt chúng, các dân Canaan, Phơrizi, Yơbusi, Sikem, và tất cả dân Ghirgasi. Và chúng đã cư ngụ trong xứ nhiều ngày.

"17 Bao lâu chúng không phạm tội thì phúc lành ở với chúng. Vì chúng có với chúng, một vị Thiên Chúa kị điều bất nghĩa. 18 Nhưng một khi chúng xa bỏ đường lối Người đã thiết lập cho chúng, thì chúng bị tiêu diệt thảm khốc quá đỗi, hết giặc này đến giặc khác, và bị đày ải nơi đất khách quê người. Ðền thờ Thiên Chúa của chúng bị phá bình địa, các thành thì bị địch thù bắt lấy. 19 Nay chúng đã trở lại với Thiên Chúa của chúng; chúng đã trở về từ chốn lưu vong nơi chúng bị phân tán. Chúng lập cư trên vùng núi nơi còn bỏ trống.

"20 Vậy nay, thưa chủ tể và chúa công, giả như trong dân ấy có điều sơ suất hay chúng có tội với Thiên Chúa của chúng; hay là chúng ta quan sát thấy giữa chúng có gương mù gương xấu, bấy giờ ta hãy tiến lên và ta sẽ đánh bại chúng. 21 Nhược bằng trong dân tộc ấy không có điều gì phi pháp, thì xin chúa công tôi bỏ qua đi, kẻo Chúa của chúng và là Thần của chúng làm lá chắn phù hộ chúng, và chúng ta sẽ thành đồ ô nhục trước mặt toàn cõi đất". 22 Akhior vừa dứt lời, thì toàn dân ngồi quây tròn dưới trướng đều la ó. Các đại phu quanh Hôlôphernê và tất cả những người ở miền duyên hải và Moab nói là phải đánh cho y nhừ tử. "23 Quả chúng ta sẽ chẳng sợ gì con cái Israel. Vì coi: Ðó là một dân chẳng có quyền, năng lực gì hầu cự lại được một cuộc xung đột mạnh. 24 Cho nên chúng ta sẽ tiến lên! Và chúng sẽ làm mồi cho tất cả đạo binh của ngài, thưa chủ tể Hôlôphernê!"