Chương 2 => Thư Thứ Nhất Gửi Tín Hữu Thessalonikê | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)
Thái độ của vị Tông đồ
1 Vì hỡi anh em, anh em biết là việc chúng tôi vào nơi anh em đã không thành hư luống. 2 Trái lại chúng tôi đã phải khốn khổ trước và bị hành hạ ở Philip, như anh em biết; nhưng dựa vào Thiên Chúa của chúng tôi, chúng tôi đã dạn dĩ giảng Tin Mừng của Thiên Chúa cho anh em trong một cuộc tranh đấu kịch liệt. 3 Vì lời khuyên nhủ của chúng tôi không phải vì bởi lầm lạc hay vì bởi ô uế, cũng không dựa trên gian dối. 4 Nhưng như Thiên Chúa đã xét chúng tôi đáng được Người ký thác cho việc rao giảng Tin Mừng thế nào, thì chúng tôi cũng rao giảng thể ấy: không cần đẹp lòng người ta, nhưng là Thiên Chúa, Ðấng hạch xét lòng dạ chúng tôi. 5 Vì chúng tôi đã không hề sa thói xiểm mị, như anh em biết, hay vịn cớ mà trục lợi, có Thiên Chúa chứng giám; 6 không cầu vinh với người đời, với anh em hay với ai khác, 7 dẫu rằng vì là Tông đồ của Ðức Kitô, chúng tôi có thể đòi được người ta phục dịch.
Trái lại, chúng tôi đã ở dịu hiền giữa anh em: không khác chi mẹ nuôi con dại ấp ủ con mình, 8 chúng tôi thật gắn bó với anh em đến đỗi không chỉ muốn chia sẻ Tin Mừng của Thiên Chúa với anh em, mà thí cả sinh mạng chúng tôi nữa, bởi chưng anh em đã nên những người thân mến của chúng tôi. 9 Vả lại, hỡi anh em, anh em hiện còn nhớ công lao khó nhọc của chúng tôi: Ðêm ngày làm lụng để khỏi nên gánh nặng cho ai trong anh em, chúng tôi đã rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa cho anh em! 10 Anh em chứng giám cho và cả Thiên Chúa, chúng tôi đã cư xử thánh thiện, công minh, vô phương trách cứ làm sao với anh em là những kẻ tin. 11 Như anh em biết, làm sao chúng tôi với mỗi người trong anh em, như người cha với con cái mình, 12 chúng tôi đã răn khuyên, khích lệ, thỉnh cầu anh em lo đi đứng sao cho xứng với Thiên Chúa, Ðấng kêu gọi anh em vào Nước cùng vinh quang của Người!
Thái độ của tín hữu
13 Và vì thế, cả chúng tôi nữa, chúng tôi không ngớt tạ ơn Thiên Chúa, bởi chưng anh em đã chịu lấy Lời Thiên Chúa nghe tự chúng tôi, anh em đã đón nhận lấy, không phải như lời của những người phàm, mà là -- và đích thực là thế -- như Lời của Thiên Chúa; và Lời ấy đang thi thố quyền năng nơi anh em là những kẻ tin. 14 Vì hỡi anh em, anh em đã noi gương các hội thánh của Thiên Chúa trong Ðức Kitô ở Yuđê, bởi vì cả anh em nữa, anh em đã phải chịu khổ sở, vì cớ những người đồng hương, cũng một thể như họ đã phải chịu vì cớ những người Do Thái, 15 những kẻ đã giết Chúa Yêsu và các tiên tri. Họ đã bắt bớ chúng tôi; họ không làm đẹp lòng Thiên Chúa, và đối địch với mọi người. 16 Họ ngăn cản không để chúng tôi rao giảng cho dân ngoại, hầu dân ngoại được cứu thoát, khiến họ chồng chất tội họ đầy mãi thêm. Nhưng cơn nghĩa nộ đã giáng xuống trên họ cho đến cùng!
Phaolô lo lắng về cộng đoàn
17 Còn chúng tôi, hỡi anh em, chốc phải rời bỏ anh em ít lâu, xa mặt chứ không xa lòng, chúng tôi đã ráo riết nỗ lực để được giáp mặt anh em lại, mong mỏi hết sức, 18 vì chưng đã lần này lần khác chúng tôi muốn đến với anh em -- chính tôi, Phaolô -- nhưng Satan đã ngăn trở chúng tôi! 19 Vì ai là hy vọng, là niềm hoan hỉ, là triều thiên vinh dự của chúng tôi? Lại không phải là chính anh em sao? Trước mặt Chúa chúng ta, Ðức Yêsu, trong ngày Quang lâm của Ngài? 20 Phải, anh em là mối vinh dự, là niềm hoan hỉ của chúng tôi!