Chương 1 => Sách 2 Samuel | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Ðavit hay tin về cái chết của Saul
1 Xảy ra là - sau khi Saul đã chết và Ðavit đã đánh quân Amalek mà trở về - thì Ðavit đã ở Xiqlaq được hai ngày. 2 Ðến ngày thứ ba, thì này: có người từ mặt trận, từ nơi Saul về: áo xé rách và đất rắc trên đầu. Vừa đến chỗ Ðavit, người ấy vật mình xuống đất mà bái lạy. 3 Ðavit nói với người ấy: "Anh ở đâu đến?" Người ấy nói với ông: "Tôi đã trốn thoát khỏi trại Israel". 4 Ðavit liền hỏi: "Công chuyện ra sao? Thuật lại cho ta hay?" Và người ấy đáp: "Dân đã bỏ chiến trường chạy trốn. Lại thêm nhiều người trong dân đã ngã gục và tử trận, cả Saul và Yônatan, con ông, cũng đã chết!".
5 Ðavit nói với người thanh niên đem tin cho ông: "Làm sao mà anh biết là Saul và Yônatan con ông đã chết?" 6 Người thanh niên đem tin nói với ông: "Tình cờ tôi có mặt ở núi Gilboa, và này Saul đang dựa trên cây giáo của ông, còn xe trận và kỵ mã đã siết lại bên ông, 7 ông quay lại đàng sau và trông thấy tôi, ông liền gọi tôi, và tôi thưa: "Này tôi đây!" 8 Ông hỏi tôi: "Ngươi là ai?" Tôi đáp: "Tôi là một người Amalek". 9 Ông bảo tôi: "Ngươi đứng bên ta và hạ thủ cho ta chết, vì ta bị choáng váng cả mình, tuy sinh lực tất cả vẫn còn nơi ta". 10 Nên tôi đã đứng bên ông và giết ông; quả tôi biết là thất trận rồi ông không còn thể nào sống được nữa. Ðoạn tôi lấy cân miện trên đầu ông và chiếc xà tích nơi cánh tay ông mà đem về đây dâng đức ông".
11 Ðavit nắm lấy áo mình mà xé, mọi người ở với ông đều cũng (làm thế). 12 Rồi họ đã để tang và khóc, mãi đến chiều, họ đã làm chay cho Saul, cho Yônatan con ông, cùng cho dân của Yavê và nhà Israel, bởi các người ấy đã ngã gục dưới lưỡi gươm.
13 Ðavit nói với người thanh niên đem tin cho ông: "Ngươi ở đâu đến?" Nó thưa: "Tôi là con một người Amalek, khách ngụ cư (nơi các ông)". 14 Ðavit nói với nó: "Ngươi không sợ sao mà tra tay hại đến Vị được xức dầu của Yavê?" 15 Ðavit liền gọi một người thanh niên và bảo y: "Xông vào cho nó một nhát!" Người ấy đã hạ sát nó và nó đã chết. 16 Ðavit bảo nó: "Máu ngươi đổ xuống đầu ngươi, vì chính miệng ngươi đã cáo tội ngươi, mà rằng: Chính tôi đã hạ thủ giết Ðấng chịu xức dầu của Yavê".
Ai ca khóc Saul và Yônatan
17 Ðavit đã ngâm bài ai ca này khóc Saul và Yônatan con ông. 18 Ông truyền phải dạy lại cho con cái Yuđa; (Thơ đề) "Cái nỏ". Ðây, (bài thơ ấy) đã được chép trong "Sách Người Trung Nghĩa":
19 Israel hỡi, tinh hoa đã bị chết đâm trên các mỏm đồi nơi ngươi!
Làm sao anh hùng đã ngã?
20 Ðừng loan báo trong thành Gat,
đừng rao tin mừng nơi phố xá Asqalon,
kẻo nữ tử Philitin mững rỡ,
kẻo con gái lũ không cắt bì reo vui.
21 Núi non Gilboa!
chớ hề có được trên ngươi sương móc, mưa nguồn,
với ruộng phong nhiêu,
vì ở đó thuẫn của anh hùng đã ra hoen ố.
Thuẫn của Saul không mượt dầu trơn,
22 nhưng mướt máu đào tử sĩ, mỡ anh hùng.
Nỏ của Yônatan không hề lùi bước,
kiếm của Saul không hề luống công.
23 Saul và Yônatan đáng mến dễ thương,
khi sống, khi chết, không hề chia phôi.
Họ lanh hơn cắt, mạnh hơn chúa tể sơn lâm.
24 Nữ tử Israel hãy khóc Saul,
kẻ mặc cho các nàng gấm điều, lạc thú,
và cài trên y phục các nàng
nữ trang vàng chói.
25 Làm sao anh hùng đã ngã?
Ngay giữa chiến trường, đã bị chết đâm,
Yônatan, trên các mỏm đồi nơi ngươi?
26 Tôi những đòi đoạn vì anh, Yônatan hỡi!
Thương anh vô hồi!
Tình anh đối với tôi thật quá phi thường,
quá hơn tình của nữ lưu thiên hạ.
27 Làm sao anh hùng đã ngã?
Làm sao binh khí trận vong?