Chương 19 => Sách 2 Samuel | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Ðavit than khóc Absalôm

1 Vua liền rùng mình; ông lên gác, bên trên cổng và khóc oà lên. Vừa đi ông vừa nói thế này: "Absalôm con ơi, con ơi! Phải chi cha chết thay cho con, Absalôm con ơi, con ơi!" 2 Người ta tin cho Yôab hay: "Này vua cứ khóc, cứ than Absalôm!" 3 Trong ngày ấy cuộc thắng trận đã biến thành đám tang cho toàn dân; vì ngày ấy dân nghe tin rằng: "Vua rất đau đớn vì con ngài". 4 Quân binh ngày ấy đã lén lút mà đi vào thành, như tàn binh xấu hổ vì đào ngũ mà lén lút vậy. 5 Còn vua, thì ông đã trùm mặt lại và kêu than lớn tiếng: "Absalôm con ơi, Absalôm con ơi, con ơi!"

6 Yôab vào yết vua trong nhà mà nói: "Hôm nay, ngài làm thẹn mặt tất cả bầy tôi của ngài, những kẻ hôm nay đã cứu thoát mạng ngài, với mạng con trai con gái của ngài, mạng các bà chính thất và cung phi của ngài, 7 là ngài thương các kẻ ghét ngài, và ghét các kẻ thương ngài, vì ngài đã cho thấy hôm nay là tướng với binh chẳng có nghĩa gì đối với ngài. Quả tôi biết rằng hôm nay, nếu Absalôm sống và chúng tôi hết thảy đều chết cả hôm nay, ắt ngài cũng thấy thế làm vừa mắt! 8 Vậy bây giờ, xin ngài đứng dậy, và ra mà nói đôi lời uỷ lạo lòng các bộ hạ của ngài, vì tôi xin lấy Yavê mà thề là nếu ngài không ra, thì sẽ không còn ai lưu lại đêm nay với ngài, và đối với ngài điều ấy sẽ là tai họa nguy hơn mọi tai họa đã xảy ra đến cho ngài từ lúc thiếu thời cho đến bây giờ? 9 Vua đã đứng dậy và đến ngồi nơi Cổng. Người ta báo tin cho toàn dân rằng: "Này Ðức Vua ngồi nơi Cổng!" Và toàn dân đã đến trước mặt vua.

 

Chuẩn bị đưa Ðavit về Yêrusalem

Israel đã bỏ chạy ai về lều nấy. 10 Toàn dân trong các chi tộc Israel hết thảy đều tranh luận với nhau, mà rằng: "Vua đã giải thoát ta khỏi bàn tay địch thù, ngài đã cứu ta khỏi bàn tay Philitin, và bây giờ ngài phải trốn khỏi xứ vì Absalôm. 11 Nhưng Absalôm, kẻ ta đã xức dầu tấn phong để cai trị ta, lại đã tử trận rồi: Tại sao bây giờ các ngươi vẫn không làm gì cả để đưa Ðức Vua hồi loan?"

12b Lời lẽ của toàn thể Israel đã thấu đến vua, nơi nhà ông, 12a và vua Ðavit đã sai người đến bảo Sađok và Abiyatar: "Hãy nói với kỳ mục Yuđa rằng: Tại sao các ngươi ở lại sau rốt trong việc đưa Ðức Vua hồi hoan về đền? 13 Các người anh em của ta, là hàng cốt nhục đối với ta, tai sao các ngươi lại ở sau rốt trong việc đưa Ðức Vua hồi hoan? 14 Các người cũng sẽ nói với Amasa: "Ngươi lại không phải bà con cốt nhục với ta sao? Xin Thiên Chúa phạt ta như thế và còn tệ hơn thế, nếu nhà ngươi không được làm tướng quân trước mặt ta mãi mãi thay cho Yôab!" 15 Làm thế ông đã dụ được lòng tất cả các người Yuđa như một, và họ đã sai Người đến tâu vua: "Xin ngài hồi loan, làm một với cả với tất cả thần tôi của ngài!".

 

Xiba và Shêmơi ra đón Ðavit

16 Vậy vua (lên đàng) trở về. Ông đến (sông) Yorđan. Còn Yuđa thì đến Gilgal để nghinh đón vua và đưa vua qua (sông) Yorđan. 17 Shimơi, con của Ghêra, thuộc Benyamin ở Bakhurim vội vàng đi xuống làm một với người Yuđa để nghinh đón vua Ðavit. 18 Y đem theo mình một ngàn người Benyamin. Và Xiba, tôi tớ của nhà Saul cùng mười lăm người con và hai mươi tôi tớ đi theo, đã nhào đến (sông) Yorđan để gặp vua. 19 Và họ đã ra công trợ giúp đem gia đình vua qua sông và làm những gì đẹp mắt vua.

Còn Shimơi, con Ghêra, thì đã sụp lạy trước mặt vua, khi vua vừa qua sông, 20 Và y tâu với vua: "Xin chúa công tôi đừng chấp tội tôi, xin đừng nhớ lại, mà đem lòng nghĩ ngợi, đến điều bạc đức tôi tớ ngài đã làm, khi Ðức Vua chúa công tôi ra khỏi Yêrusalem. 21 Quả tôi tớ ngài biết là tôi có tội, nhưng này hôm nay tôi đến, như người thứ nhất trong tất cả nhà Yuse để xuất nghinh đón Ðức Vua, chúa công của tôi".

22 Abyshay, con của Xơruyah lên tiếng nói: "Nó đã cả dám nguyền Ðấng xức dầu của Yavê, thế mà Shimơi lại không phải chết sao?" 23 Nhưng Ðavit nói: "Nào ta có việc gì với các ngươi, hỡi con cái của Xơruyah, để hôm nay các ngươi nên như địch thủ đối với ta? Hôm nay lại có người phải chết trong Israel sao? Ta lại không biết hôm nay Thiên Chúa là vua trên Israel ư?" 24 Ðoạn vua nói với Shimơi: "Ngươi sẽ không phải chết!" và vua đã thề với y như vậy.

 

Mơtibbaal ra đón Ðavit

25 Mơribbaal con của Saul, xuống nghinh đón vua, ông đã không trau chuốt chân tay, không xén râu mép, không giặt áo xống, từ ngày vua trẩy đi cho đến ngày vua về lại bình an. 26 Khi ông từ Yêrusalem đến nghinh đón vua, vua nói với ông: "Tại sao ngươi đã không đi với ta, Mơribbaal?" 27 Ông đáp: "Tâu Ðức Vua, chúa công tôi, tên đầy tớ của tôi đã phỉnh gạt tôi. Quả tôi tớ ngài đã nói: Ta sẽ cho thắng một con lừa cái, để cỡi lên mà trẩy đi với Ðức Vua, vì tôi tớ ngài có tật què. 28 Rồi nó đã đi gièm pha tôi tớ ngài với Ðức Vua, chúa công tôi. Nhưng Ðức Vua chúa công tôi, thì nào có khác gì thần khí của Thiên Chúa: vậy xin ngài cứ thi hành như thế nào đẹp mắt ngài. 29 Trong khi tất cả gia đình cha tôi toàn là những người đáng chết đối với Ðức Vua, chúa công tôi, thế mà ngài đã đặt tôi tớ ngài vào hạng những người ăn uống nơi bàn ngài; vậy thì tôi còn có quyền nào nữa mà kêu ca với Ðức Vua?" 30 Vua nói với ông: "Ngươi còn nói làm gì các lời ấy nữa? Ta đã định: Ngươi và Xiba, các ngươi sẽ chia ruộng đất với nhau". 31 Mơribbaal mới nói với vua: "Thôi thì nó lấy cả đi cũng đựơc, vì bây giờ Ðức Vua, chúa công tôi đã hồi loan về đền bình an vô sự!"

 

Barzillai

32 Barzilai, người Galaađ, từ Rogơlim xuống đưa vua qua (sông) Yorđan, để tiển chân vua ở sông Yorđan. 33 Barzilai đã già lắm, thọ được tám mươi tuổi rồi. Chính ông đã cung dưỡng vua, trong thời gian vua lưu lại Makhanaim, vì ông là một người giàu có lắm. 34 Vua nói Barzilai: "Lão trượng qua sông với ta, và ta sẽ cung dưỡng nhà ngươi ở bên ta tại Yêrusalem". 35 Nhưng Barillai nói với vua: "Năm đời tôi còn đựơc bao nhiêu ngày nữa, để mà lên Yêrusalem với Ðức Vua? 36 Tôi nay đã già tám mươi tuổi rồi! Nào tôi còn biết phân biệt hay dở, lành dữ gì nữa đâu? Tôi tớ ngài còn thưởng thức gì được của ăn thức uống? Hay còn vui nghe gì nữa được giọng của đào kép xướng ca? Vậy thì để tôi tớ ngài còn nên gánh nặng làm gì cho Ðức Vua, chúa công tôi? 37 Tôi tớ ngài sẽ đi qua sông Yorđan ít bước với Ðức Vua. Ðức Vua ban ân thưởng ấy cho tôi làm gì? 38 Xin cho tôi tớ ngài về chết trong thành quê quán, bên mồ cha mẹ tôi. Nhưng này có Kimham tôi tớ ngài, nó sẽ tiếp tục hành trình với Ðức Vua, chúa công tôi, xin ngài xử với nó như thế nào là đẹp mắt ngài". 39 Vua mới nói: "Kimham sẽ tiếp tục hành trình với ta, và ta sẽ xử với nó theo mọi điều đẹp mắt nhà ngươi; và bất cứ điều gì nhà ngươi ngõ ý với ta, ta sẽ làm cho nhà ngươi". 40 Toàn dân đã qua (sông) Yorđan, và bấy giờ vua cũng đi qua; vua đã ôm hôn Barzillai, và chúc lành cho ông, và ông đã lui về quê. 41 Vua đi tiếp đến Gilgal. Và Kimham cũng qua với ông.

 

Yuđa và Israel tranh dành vua

Tất cả quân binh Yuđa đã đưa vua qua, và có cả một nữa quân binh Israel nữa. 42 Nhưng này tất cả những người Israel đến với vua mà nói với vua: "Tại sao anh em chúng tôi, những ngươi thuộc Yuđa đã bắt cóc ngài và họ đã đưa qua sông Yorđan, Ðức Vua cùng gia đình ngài, có tất cả bộ hạ của Ðavit ở với ngài?" 43 Tất cả những người Yuđa đáp lại với các người thuộc Israel: "Là vì Ðức Vua là bà con gần của tôi! Mà tại sao anh tức tối vì điều này? Chúng tôi có ăn hại Ðức Vua gì không? Hay ngài đã đem phần khoản nào cho chúng tôi?" 44 Người Israel đáp lại với người Yuđa và nói: "Tôi có mười phần trên Ðức Vua; tôi lại là hàng trưởng nam trên anh. Tại sao anh đã khinh tôi? Không phải là tôi đã ngõ lời trước tiên về việc đem vua của tôi hồi loan ư?" Và lời người Yuđa nói thì xẵng hơn là lời lẽ của người Israel.