Chương 13 => Sách 2 Samuel | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
c) Truyện Absalôm
Amnon hiếp em gái
1 Sau đó đã xảy ra thế này: Absalôm, con của Ðavit, có một người em gái có nhan sắc tên là Thamar; Amnon con của Ðavit, lại yêu nàng. 2 Amnon đã bị ray rứt đến lâm bệnh vì Thamar, em gái của chàng, bởi nàng là gái còn trinh và Amnon thật vô phương làm gì được nàng. 3 Amnon có một người bạn tên là Yônađab, con của Shimơah anh của Ðavit; vả Yôbađab là một người rất sáng trí. 4 Yônađab mới nói với chàng: "Vì đâu mà sáng nào hoàng tử cũng liệt nhược như thế? Không thể nói cho tôi biết sao?" Amnon nói: "Tôi yêu Thamar, em gái Absalôm, em tôi!" 5 Yônađab mới nói với chàng: "Hoàng tử cứ nằm lại giường và giả vờ đau. Vương phụ sẽ vào thăm và hoàng tử sẽ nói với ngài: Xin phép cho Thamar, em gái con, đến lo việc phụng dưỡng con, dọn đồ dưỡng bịnh ngay trước mắt con, để con thấy được, và ăn do tay em!" 6 Amnon đã nằm yên và giả vờ đau. Vua đã đến thăm và Amnon nói với vua: "Xin phép cho Thamar, em gái con đến làm trước mắt con vài cái bánh lạt, để con được dưỡng bệnh do tay em". 7 Ðavit sai người đến nhà bảo Thamar: "Con đến nhà Amnon, anh con và dọn đồ ăn cho nó dưỡng bệnh". 8 Và Thamar đã đến nhà Amnon, anh nàng đang nằm. Nàng lấy bột, nhồi bột và làm bánh lạt dưới mắt Amnon, đoạn đem nấu. 9 Ðoạn nàng bưng soong mà đổ bánh trước mắt chàng nhưng chàng từ chối không ăn. Và Amnon nói: "Bảo mọi người ra ngoài hết cho tôi". Và mọi người bỏ chàng đó mà ra hết. 10 Amnon bảo Thamar: "Em bưng đồ dưỡng bịnh vào buồng, cho anh dùng tự tay em". Thamar lấy bánh lạt nàng đã dọn mà đem vào buồng cho Amnon, anh nàng. 11 Trong khi nàng đem lại cho chàng ăn, thì chàng nắm chặt lấy tay nàng và nói: "Em gái của anh, đến nằm với anh!" 12 Nàng nói với anh: "Anh ơi! Ðừng thế! Ðừng hiếp em, vì trong Israel không có thói ấy; đừng làm điều càn dở ấy! 13 Phần em, em phải vác cái nhục ấy đi đâu? Và anh, anh sẽ nên như đồ càn dở trong Israel! Vậy bây giờ, xin anh nói với Ðức Vua, vì ngài sẽ không từ chối với anh đâu". 14 Nhưng chàng không chịu nghe tiếng em; chàng đã nắm chặt lấy em, mà cưỡng hiếp và nằm với em.
15 Ngay đó Amnon sinh lòng ghét nàng quá sức, quả lòng chàng ghét nàng còn hơn là tình yêu chàng có trước kia với nàng. Amnon mới bảo nàng: "Dậy mà xéo đi!" 16 Nhưng nàng nói: "Ðừng thế, anh! Vì đuổi em đi sẽ còn tệ hơn điều xấu kia anh đã làm cho em". Nhưng chàng đã không chịu nghe em. 17 Chàng đã gọi người trai tráng hầu hạ chàng mà bảo: "Các anh đuổi con bé này ra ngoài cho tôi rồi khoá cửa lại đằng sau nó", - 18 Vả nàng mặc trên mình một chiếc áo chùng tay thụng, vì xưa kia các công chúa trinh nữ mặc như vậy. - Tên hầu đã kéo nàng ra ngoài rồi khoá cửa lại đằng sau nàng.
19 Thamar mới lấy tro rắc đầy đầu và xé nát áo chùng tay thụng nàng mặc nơi mình; và để tay lên đầu, nàng vừa đi vừa la. 20 Absalôm, anh nàng hỏi: "Có phải thằng oắt con Amnon, anh của em đã ở với em phải không? Bây giờ, này em, nín đi, nó là anh của em! Ðừng bận tâm gì về chuyện này". Và Thamar đã ôm hận mà lưu lại trong nhà Absalôm, anh nàng.
21 Còn vua Ðavit, khi nghe biết các điều ấy, thì ông tức giận lắm; nhưng ông đã không muốn trách cứ phiền lòng Amnon con ông, vì ông thương chàng bởi chàng là trưởng nam của ông. 22 Absalôm đã không nói hay, nói dở gì với Amnon, vì Absalôm ghét Amnon, bởi Amnon đã hiếp dâm Thamar em chàng.
Absalôm cho ám sát Amnon và chạy trốn
23 Chẵn hai năm sau, Absalôm khao thợ xén lông chiên ở Baal-Khaxor, gần Ephraim; và Absalôm mời tất cả các hoàng tử. 24 Absalôm đến với nhà vua và thưa: "Này nhân dịp tôi tớ ngài khao thợ xén lông chiên, dám xin Ðức Vua và đình thần đến với tôi tớ ngài!" 25 Nhưng vua nói với Absalôm: "Ðừng thế con, đừng mời chúng ta đi hết thảy, kẻo nên gánh nặng cho con". Absalôm cố nài ép, nhưng ông không chịu đi và ông đã chúc lành cho chàng. 26 Absalôm mới nói: "Bằng không, xin ngài cho phép ít là Amnon, anh con, đi với chúng con". Vua mới nói: "Hà cớ nó phải đi với con!" 27 Absalôm đã nài nẵng mãi và ông đã để cho Amnon và tất cả các hoàng tử đi với chàng.
Absalôm đã dọn một bữa tiệc như tiệc vua, 28 và Absalôm ra lịnh cho trai tráng rằng: "Khi lòng Amnon đã ra vui vui vì rượu vào và khi ta đã bảo các anh: Hạ thủ Amnon! Thì các anh sẽ giết nó. Ðừng sợ gì cả! lại không phải là ta đã ra lịnh cho các anh đó ư? Mạnh tay đi! Hãy tỏ ra là ngươi dũng cảm!" 29 Tôi tớ của Absalôm đã thi hành về Amnon chiếu theo lịnh Absalôm đã ra. Các hoàng tử hết thảy đều chỗi dậy, mỗi người lên la của mình mà chạy trốn.
30 Họ còn đang ở dọc đường, thì tin đồn thấu đến Ðavit rằng: "Absalôm đã hạ sát tất cả hoàng tử, không sót lại một người nào". 31 Vua liền chỗi dậy mà xé nát áo mình và nằm lăn trên đất, còn các đình thần thì đứng trơ đó, áo xống xé nát cả. 32 Nhưng Yônađab con của Shimơah, anh của Ðavit cất tiếng nói: "Xin chúa công đừng nói là người ta đã giết sạch các hoàng tử trẻ trung: vì chỉ có Amnon đã chết mà thôi, quả đó là điều Absalôm cảm thấy bắt buộc phải làm kể từ ngày Amnon đã hãm hiếp Thamar em hắn. 33 Vậy bây giờ, xin Ðức Vua, chúa công tôi đừng quá bận tâm, nghĩ rằng: tất cả các hoàng tử đã chết cả, vì chỉ có Amnon đã chết mà thôi, 34 và Absalôm đã chạy thoát".
Tên đinh tráng đứng canh ngước mắt lên nhìn, và này có đông người đang đi trên đường Bakhurim, bên sườn núi. Người canh đến báo tin cho vua và nói: "Con thấy có người đang xuống ở đường Bakhurim, bên sườn núi". 35 Yonađab mới nói với vua: "Này các hoàng tử đến nơi rồi: thật đúng như lời tôi tớ ngài". 36 Ông vừa nói xong, thì này các hoàng tử đi vào. Họ cất tiếng than khóc. Và cả vua, cả đình thần hết thảy đều khóc vang lên cả. 37 Về phần Absalôm, ông đã chạy thoát mà đến với Talmai, con của Ammihuđ, vua Gêshur. Còn vua thì cứ để tang con ông mọi ngày. 38 Vậy Absalôm đã chạy thoát đến được Gêshur và ông đã lưu lại đó ba năm.
Yôab điều đình cho Absalôm trở về
39 Khí nộ của vua đã hết giận Absalôm, vì ông đã nguôi dịu về cái chết của Amnon.