Chương 14 => Sách 2 Samuel | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

1 Yôab con của Xơruyah biết là lòng vua đã hướng về Absalôm. 2 Yôab mới sai người đi Têqoa triệu vời một người đàn bà khôn khéo nọ. Ông bảo bà ấy: "Bà hãy làm như người để tang, mặc áo tang, đừng xức dầu thơm, làm như một đàn bà đã lâu ngày để tang người chết. 3 Rồi bà đến với vua, và tâu với ngài; lời lẽ như thế này", và Yôab đặt lời lẽ nơi miệng bà.

4 Người đàn bà, người Têqoa đến đền vua, bà sấp mặt xuống đất mà bái lạy: "Cứu tôi với! Lạy Ðức Vua!" 5 Vua nói với bà ấy: "Ngươi có vịêc gì?" Bà nói: "Khốn khổ! Tôi goá bụa. Chồng tôi đã chết. 6 Tỳ nữ của ngài có hai đứa con; hai đứa đã gây gỗ với nhau ở ngoài đồng, không có ai ở đó để gở chúng ra, nên một đứa đã đánh đứa kia thiệt mạng. 7 Rồi cả thị tộc dấy lên báo hại tỳ nữ của ngài; họ nói: Nộp đứa đã hạ sát anh em đây, để chúng tôi xử tử nó đi, đền mạng người anh em nó đã giết, để chúng hủy diệt đi cả đứa thừa tự! Như thế là họ đã dập tắt đi tia lửa còn lại cho tôi, không để cho chồng tôi được lưu danh, được còn một mống sống sót trên mặt đất". 8 Vua bảo người đàn bà: "Ngươi cứ về nhà đi! Chính ta sẽ ra lịnh về nố của ngươi". 9 Ðàn bà người Têqoa mới nói với vua: "Tâu Ðức Vua, chúa công của tôi. Tội hãy đổ đầu tôi và trên nhà cha tôi, nhưng Ðức vua và ngai của ngài sẽ khỏi bị liện lụy!" 10 Vua mới nói: "Kẻ nào kỳ kèo với ngươi, ngươi sẽ dẫn nó đến với ta, và nó sẽ không còn quấy rầy ngươi nữa". 11 Bà ấy mới nói: "Xin Ðức Vua niệm khấn Yavê Thiên Chúa của ngài, ngõ hầu người bảo lĩnh huyết thù đừng gia hại thêm nữa và diệt con tôi đi!" Vua nói: "Yavê hằng sống! Sẽ không một sợi tóc nào sẽ rơi xuống đất khỏi đầu nó!"

12 Bà ấy lại nói: "Xin cho tỳ nữ của ngài được phép tâu với Ðức Vua, chúa công tôi một lời nữa!" Và vua nói: "Ngươi được phép nói!" 13 Bà ấy mới nói: "Thế thì tại sao ngài lại tính chuyện hại dân của Thiên Chúa như vậy? Ðức Vua đã tự tố giác mình là thủ phạm khi ra phán quyết, không cho người biệt xứ hồi hương. 14 Vì chúng ta đều sẽ phải chết, và như nước đổ xuống đất, không sao hốt lại được. Thiên Chúa cũng chẳng hoàn dương vong hồn; vậy xin Ðức Vua trù tính sao để kẻ bị đánh bạt xứ khỏi cứ làm người biệt xứ xa ngài.

"15 Và bây giờ, sở gì tôi đến đây thưa chuyện này với Ðức Vua, chúa công của tôi, là vì dân chúng đã làm tôi khiếp; nhưng tớ nữ của ngài đã nói: Miễn là tôi được tâu với Ðức Vua! Có lẽ Ðức Vua sẽ làm theo lời tớ nữ của ngài. 16 Vì Ðức Vua sẽ đoái nghe mà giải thoát tớ nữ ngài khỏi bàn tay người đang tìm cách hủy diệt tôi làm một với con tôi khỏi cơ nghiệp của Thiên Chúa 17 nên tớ nữ ngài đã nói: Ngửa trông lời của Ðức Vua, chúa công tôi, đem lại an hoà. Vì Ðức Vua chúa công tôi như thần sứ của Thiên Chúa, khiến ngài hiểu được cả điều lành lẫn điều dữ! Vậy ước gì Yavê Thiên Chúa của ngài (hằng) ở với ngài!"

18 Vua đã đáp lại và nói với bà ấy: "Ngươi đừng giấu diếm với ta điều ta muốn hỏi ngươi đây". Bà ấy thưa: "Xin Ðức Vua, chúa công tôi, cứ dạy!" 19 Vua nói: "Có tay Yôab với ngươi trong tất cả chuyện này không?" Bà ấy thưa: "Tâu Ðức Vua, chúa công tôi, tôi thề được trên mạng sống ngài, là quả không sai một ly nào qua bên tả hay bên hữu lời Ðức Vua, chúa công tôi nói: vì chính Yôab, tôi tớ ngài đã truyền cho tôi, chính ông đã đặt các lời lẽ này hết thảy nơi miệng tớ nữ của ngài. 20 Chính để giả trang mặt thực của việc xảy ra mà Yôab tôi tớ ngài đã làm như thế, nhưng chúa công tôi khôn ngoan khá ví được với sự khôn ngoan một vị thần sứ của Thiên Chúa, làm ngài thấu suốt mọi sự trên trần".

21 Vua mới nói với Yôab: "Này ta sẽ làm ngay điều ấy. Ngươi hãy đi đem ngay Absalôm, trang thanh niên ấy về!" 22 Yôab phục mặt xuống đất mà bái lạy và chúc tụng vua; đoạn Yôab nói: "Hôm nay tôi tớ ngài được biết, thưa Ðức Vua chúa công tôi, là tôi được đắc sủng trước mặt ngài, vì Ðức Vua đã làm theo lời tôi tớ ngài". 23 Yôab đã chỗi dậy đi Gêshur đem Absalôm về Yêrusalem. 24 Nhưng vua nói: "Nó hãy về nhà nó, và đừng hòng thấy mặt ta!" Vậy Absalôm đã về lại nhà ông ở Yêrusalem, nhưng không được thấy mặt vua.

 

Một vài chi tiết về Absalôm

25 Trong toàn thể Israel, thật không ai đẹp trai sánh được với Absalôm, (mọi người) hết lời khen ngợi; từ bàn chân cho đến đỉnh đầu, thật không có chỗ nào chê được. 26 Và khi chàng cắt tóc - một năm mỗi lần chàng cắt tóc, vì quá nặng trên đầu, chàng mới đành phải cắt tóc - người ta cân tóc đầu chàng, thì tính được hai trăm lạng theo quả cân nhà vua. 27 Absalôm sinh được ba trai, và một gái, tên là Thamar: một cô gái nhan sắc.

 

Absalôm được tha thứ

28 Absalôm đã ở lại Yêrusalem hai năm chẵn, mà vẫn không được thấy mặt vua. 29 Absalôm sai người tìm Yôab, để gửi ông đến với vua, nhưng Yôab không chịu đến gặp chàng; chàng lại sai đi mời lần thứ hai, nhưng ông cũng không chịu đến. 30 Chàng mới bảo tôi tớ: "Hãy coi thửa ruộng của Yôab sát bên ruộng ta có trồng lúa mạch: các anh hãy đi châm lửa đốt ruộng lúa ấy?" Tôi tớ Absalôm đã châm lửa đốt ruộng. (Tôi tớ của Yôab đến với ông, áo rách tả tơi mà nói: "Tôi tớ của Absalôm đã châm lửa đốt ruộng!") 31 Yôab liền chỗi dậy đến gặp Absalôm tại nhà mà nói: "Tại sao tôi tớ của anh châm lửa đốt ruộng của tôi?" 32 Absalôm nói với Yôab: "Này tôi đã sai người đi nói với ông: Ðến đây để tôi nhờ ông vào gặp vua, để tâu rằng: Tôi bỏ Gêshur về làm gì? Thà tôi cứ ở lại đó! Và bây giờ tôi muốn thấy mặt vua, nếu có lỗi gì nơi tôi, thì xin ngài cứ giết tôi đi!" 33 Yôab đã đi gặp vua và tin lại cho vua (sự tình). Vua đã cho gọi Absalôm. Và Absalôm đến với nhà vua, và bái lạy, mặt sát đất trước nhà vua, và vua đã ôm hôn mặt Absalôm.