Chương 2 => Sách 1 Vua | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Di chúc của Ðavit
1 Những ngày Ðavit mệnh một đã gần, ông có lời gửi gắm với Salômon con ông rằng: "2 Ta sắp qua đường tất cả thiên hạ phải qua. Hãy ở mạnh mẽ và có chí lập thân làm người. 3 Con sẽ tuân giữ điều Yavê Thiên Chúa của các con dạy phải giữ, là đi theo đường lối của Người; và giữ các luật điều, lịnh truyền, phán quyết và chứng tri của Người, như đã viết trong Luật Môsê, ngõ hầu con được thành công trong mọi sự con làm và mọi nơi con hướng đến, 4 ngõ hầu Yavê làm cho ứng nghiệm lời Người đã phán với ta rằng: Nếu con cái ngươi giữ gìn đường lối của chúng ta là trung tín đi trước mặt Ta, hết lòng, hết linh hồn thì hẳn sẽ không hết người của ngươi trên ngai Israel.
"5 Con cũng đã biết Yôab, con của Xơruayh đã làm gì cho ta, đã làm gì cho hai tướng quân của Israel, là Abner, con của Ner, và Amasa con của Yêter: Y đã hạ sát họ và đang hòa, y đã đổ máu thời chiến, y đã làm vấy bằng thứ máu thời chiến ấy, đai cân bên sườn y và dép nơi chân y. 6 Con sẽ xử trí theo sự khôn ngoan của con, và đừng để cho tóc bạc y được an bình xuống nơi âm phủ. 7 Còn đối với con cái của Barzillai người Galaađ, con sẽ xử theo ân tình ân nghĩa; họ sẽ vào hạng những người ăn ở bàn con, vì cũng vậy họ đã đến với ta hồi ta phải chạy trốn trước mặt Absalôm, anh con. 8 Và này con có bên con, Shimơi, con của Ghêra, người Benyamin, quê ở Bakhurim. Y đã rủa độc ta bằng một lời nguyền rủa - đã hẳn là vô hiệu - ngày ta phải trẩy đi Makhanaim. Nhưng y đã xuống đón ta ở (sông) Yorđan và ta đã lấy Yavê thề với y rằng: Ta sẽ không tra gươm giết ngươi. 9 Song bây giờ con sẽ không để y sống như vô tội vô can, vì con khôn đủ và biết con phải xử với y làm sao: con sẽ bắt tóc bạc y đền nợ máu trước khi xuống âm phủ".
10 Ðavit đã yên nghỉ với tổ tiên, và được tống táng trong Thành của Ðavít. 11 Những ngày Ðavít làm vua trên Israel là bốn mươi năm: ông đã làm vua bảy năm ở Hêbrôn; và ở Yêrusalem, ông đã làm vua ba mươi ba năm. 12 Salômôn đã lên ngai của Ðavít cha ông và vương quyền của ông đã nên vững chắc.
Ađônyah chết
13 Ađônyah, con của Khaggit đến gặp Bat-Shêba, mẹ của Salômon, Bà nói: "Hoàng tử đến, phải chăng là điềm an thái?" Chàng nói: "Dĩ nhiên (là) an thái". 14 Rồi chàng nói: "Tôi có chuyện muốn thưa với bà". Bà đáp: "Hoàng tử cứ nói!" Chàng nói: "Chính bà cũng dư biết là vương quyền đáng lý thuộc về tôi, và toàn thể Israel đều hướng mặt về tôi trông tôi sẽ làm vua; nhưng vận đã xoay khác, làm vương quyền lại về em tôi, âu là sự cũng do bởi Yavê cả. 16 Bây giờ ta chỉ có một lời xin này muốn ngỏ với bà, bà đừng hất hủi tôi". Bà mới nói với chàng: "Hoàng tử cứ nói" 17 Chàng nói: "Xin bà nói với vua Salômon, - vì ngài sẽ không hất hủi bà, - để ngài ban cho tôi Abishag người Shunen làm vợ". 18 Bat-Shêba liền nói: "Tốt! tôi sẽ nói với vua hộ hoàng tử". 19 Quả Bat-Shêba đã tìm gặp vua Salômon để nói hộ Ađônyah. Vua đứng dậy nghinh đón bà, và bái lạy bà, đoạn ngồi lên ngai. Người ta đặt một ngai cho bà quốc mẫu. Vậy bà đã ngồi xuống bên hữu ông, 20 rồi nói: "Mẹ có một điều nhỏ mọn muốn xin với con, con đừng hất hủi mẹ!" Vua liền nói với bà: "Mẹ cứ xin, đã hẳn con không hất hủi mẹ được". 21 Bà nói: "Thôi, ta hãy cho Abishag người Shunem làm vợ Ađônyah anh con!" 22 Vua Salômon liền đáp lại và nói với mẹ: "Tại sao mẹ lại xin Abishag người Shunem cho thằng Ađônyah? Thì mẹ hãy xin cho nó cả vương quyền đi, vì nó là anh trưởng của con và nó đã được cả tư tế Abiyatar, cả Yôab con của Xơruyah về phe nó". 23 Ðoạn Salômon lấy Yavê mà thề rằng: "Xin Thiên Chúa phạt tôi như thế và khốn hơn thế, nếu Ađônyah không phải vong mạng vì đã dám nói ra lời ấy! 24 Vậy bây giờ, Yavê hằng sống, Ðấng đã cho tôi vững thế, và đã cho tôi lên ngự trên ngai của Ðavit cha tôi và đã gầy cho tôi một gia đình như người đã phán, ngay hôm nay, Ađônyah sẽ phải chết". 25 Vua Salômon đã trao việc ấy vào tay Bơnayahu con của Yơhôyađa. Y đã hạ thủ chàng và chàng đã chết.
Số phận của Abiyatar và của Yôab
26 Với tư tế Abiyatar, vua nói: "Ngươi hãy về với đồng ruộng của ngươi ở Anatôt; quả ngươi đã đáng chết, nhưng, ta sẽ không xử tử ngươi hôm nay, vì ngươi đã khiêng Khám của Ðức Chúa Yavê, trước mặt Ðavit cha ta và đã trải qua mọi gian lao cha ta đã trải qua". 27 Vậy Salômon đã đuổi Abiyatar đi không cho làm tư tế của Yavê - để làm trọn lời Yavê đã phán trên nhà Êli ở Silô.
28 Tin đồn thấu đến Yôab - vì Yôab đã ngả về phe Ađônyah, tuy ông đã không ngả về phe Absalôm - Yôab đã trốn vào trướng của Yavê và nắm lấy sừng tế đàn. 29 Tin báo cho vua Salômon hay là: "Yôab đã trốn vào trướng của Yavê, và này ông đang ở bên cạnh tế đàn". Salômon mới sai đi (nói với Yôab rằng: "Ngươi có gì mà phải trốn vào bên tế đàn?" Yôab mới nói: "Là vì tôi sợ ngài, nên tôi đã trốn bên Yavê!") Salômon mới sai Bơnayahu con của Yơhôyađa đi mà bảo: "Ði! Hạ thủ bắn đi!" 30 Bơnayahu vào trướng của Yavê và nói với ông: "Ðức Vua phán thế này: Ra đi!" Nhưng ông nói:
"Không! Vì ta muốn chết, ngay ở đây!" Bơnayahu báo cáo lại với vua rằng: "Yôab đã nói thế, đã trả lời tôi như thế". 31 Vua liền nói với y: "Ngươi cứ làm như hắn đã nói; hãy hạ thủ hắn rồi chôn hắn đi. Như thế ngươi sẽ cất khỏi ta và gia đình cha ta, máu vô tội Yôab đã đổ. 32 Yavê sẽ cho máu hắn đổ lại xuống đầu hắn, hắn là kẻ hạ thủ hai người có đức, và tốt lành hơn hắn, cùng đã tuốt gươm giết họ mà cha ta không hay biết: Abner, con của Ner, tướng quân của Israel, và Amasa, con của Yêter, tướng quân của Yuđa. 33 Máu họ sẽ đổ xuống lại trên đầu Yôab, cùng trên đầu dòng giống hắn mãi mãi; còn an toàn là phần của Ðavit và dòng giống gia đình ngài, cùng ngai của ngài cho đến vạn đại nhờ ơn Yavê". 34 Vậy Bơnayahu con của Yơhôyađa đã lên và hạ thủ ông. Người ta đã chôn cất ông tại nhà ông trong sa mạc. 35 Ðoạn vua đã đặt Bơnayahu con của Yơhôyađa cai binh thay ông, và Sađok thì vua đặt làm tư tế thay Abiyatar.
Shimơi chết
36 Vua sai người triệu Shimơi đến và bảo y: "Ngươi hãy xây nhà ở Yêrusalem mà ở lại chứ đừng ra khỏi mà đi đây đi đó. 37 Hãy biết chắc rằng: ngày nào ngươi ra mà qua khe Kêđrôn, thì thế nào ngươi cũng phải chết, và máu ngươi sẽ đổ xuống đầu ngươi". 38 Shimơi mới tâu vua: "Một lời chí lý! Ðức Vua chúa công tôi đã dạy thế nào, bầy tôi của ngài sẽ thi hành như vậy". Và Shimơi đã ngụ ở Yêrusalem lâu ngày.
39 Số là vào cuối năm thứ ba, hai tên nô lệ của Shimơi chạy chốn sang bên Akish con của Maakah, vua thành Gat. Người ta tin cho Shimơi hay rằng: "Này, các tên nô lệ của ông ở tại thành Gat". 40 Shimơi chỗi dậy, thắng lừa và trẩy đi thành Gat đến với Akish để tìm các tên nô lệ. Ðoạn Shimơi lại lên đường mà đêm nô lệ từ thành Gat về. 41 Tin đến cho Salômon hay là Shimơi đã bỏ Yêrusalem đi thành Gat và đã trở về.
42 Vua mới sai đi triệu Shimơi đến và nói với y: "Ta lại đã không truyền ngươi lấy Yavê mà thề, và đã cảnh cáo ngươi rằng: Ngày nào ngươi ra mà đi đây đi đó, thì ngươi phải biết chắc rằng thế nào ngươi cũng phải chết! Và ngươi đã thưa với ta: "Một lời chí lý! Tôi xin lĩnh ý". 43 Vậy tại sao ngươi đã không giữ lời thề nhân Danh Yavê và lịnh ta đã truyền cho ngươi?" 44 Ðoạn vua nói với Shimơi: "Chính ngươi cũng biết - hẳn lòng ngươi đã hay đã biết - tất cả sự độc ác ngươi đã làm cho Ðavit, cha ta! Yavê trút xuống lại đầu ngươi sự độc ác của ngươi, 45 còn vua Salômon sẽ được chúc lành và ngai Ðavít sẽ vững vạn đại trước mặt Yavê". 46 Rồi vua truyền cho Bơnayahu con của Yơhôyađa ra hạ thủ giết y và y đã chết.
Và vương quyền đã vững trong tay Salômon.