Chương 2 => Thư Gửi Tín Hữu Galat | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)
Các Tông đồ công nhận Tin Mừng Phaolô giảng
1 Rồi mười bốn năm sau, tôi lại lên Yêrusalem cùng với Barnaba, và đem theo cả Titô nữa. 2 Tôi đã lên, nhân một mạc khải; và tôi đã trình bày cho họ về Tin Mừng hiện tôi rao giảng trong các dân ngoại, -- nhưng riêng về các vị có thế giá -- kẻo ra mình xưa nay đã từng bôn ba mà lại ra hư luống. 3 Này, cứ như Titô, người cùng đi với tôi, một người Hi lạp, anh đã không bị câu thúc chịu cắt bì... 4 Nhưng vì những quân lộn sòng, phường anh em giả... Những kẻ ấy đã len lỏi vào để dòm xét sự tự do chúng ta được trong Ðức Yêsu Kitô, để bắt ta làm nô lệ... 5 Chúng tôi đã không nể nang mà đầu hàng, dẫu chỉ chốc lát cũng không, ngõ hầu sự thật của Tin Mừng được lưu tồn lại cho anh em... 6 Còn các vị có thể giá -- họ là gì lúc bấy giờ, điều ấy không hệ gì đối với tôi, Thiên Chúa không thiên tự vị nể! -- vì các vị có thế giá đã không ra thêm cho tôi một khoản nào nữa. 7Nhưng trái lại, một khi họ thấy rằng việc giảng Tin Mừng cho giới không cắt bì đã được ký thác cho tôi; cũng như cho Phêrô, việc rao giảng cho giới cắt bì; 8 vì Ðấng đã ra quyền phép làm cho Phêrô nên Tông đồ trong giới cắt bì, thì cũng đã làm cho tôi (như thế) để lo đến dân ngoại, -- 9 vậy một khi họ nhìn biết ơn ban xuống cho tôi, thì Yacôbê, Kêpha và Yoan, những vị có thế giá như cột trụ ấy, đã bắt tay tôi và Barnaba tỏ dấu thông hiệp: ngõ hầu chúng tôi lo cho dân ngoại, còn họ thì lo cho giới cắt bì; 10 duy có điều này: là chúng hãy nhớ đến những (anh em ) nghèo khó, một điều quả tôi đã quan tâm thi hành.
Cuộc tranh biện ở Antiokia
làm tỏ rõ Tin Mừng Phaolô giảng
11 Nhưng khi Kêpha đến Antiokia, tôi đã cự lại ông ngay trước mặt, vì ông thật đáng tội. 12 Quả vậy, trước khi những người của Yacôbê đến, ông đã đồng bàn với anh em dân ngoại: một khi họ đến thì ông lẫn tránh, tách mình riêng ra, vì e sợ giới cắt bì, 13 Những người Do Thái khác cũng ra trò giả tảng giả vờ như ông, làm cho Barnaba cũng bị lôi cuốn mà giả bộ như họ!
14 Nhưng khi tôi thấy họ không thẳng thắn bước theo sự thật của Tin Mừng, tôi đã nói với Kêpha trước mặt mọi người:
-- Nếu ông, một người Do Thái, ông còn sống như người ngoại, chứ không như Do Thái, làm sao ông lại thúc bách người ngoại sống như Do Thái?
15 Chúng ta bẩm sinh là Do Thái, chứ không phải là hạng tội lỗi do tự dân ngoại, 16 song vì biết rằng người ta có được giải án tuyên công bởi việc làm của Lề luật, là chỉ vì tin vào Ðức Kitô Yêsu, nên chúng ta đã tin vào Ðức Kitô Yêsu, để được giải án tuyên công do tự lòng tin vào Ðức Kitô, chứ không phải do tự việc làm của Lề luật, không xác phàm nào được giải án tuyên công. -- 17 Nhưng nếu bởi ta cố tìm cho được giải án tuyên công trong đức Kitô, cả ta nữa, ta đã bị liệt hàng tội lỗi, vậy thì phải chăng Ðức Kitô là người phò tá sự tội -- Ðừng nói gỡ! 18 Vì nếu tôi xây lại điều tôi đã phá, ắt tôi chứng tỏ mình là kẻ quá phạm! 19 Quả thế, nhân bởi Lề luật mà tôi đã chết cho Lề luật, ngõ hầu được sống cho Thiên Chúa: tôi đã cùng bị đóng đinh thập giá với Ðức Kitô. 20 Tôi sống, nhưng không phải tôi, mà là chính Ðức Kitô sống trong tôi. Ðời sống của tôi lúc này trong thân xác, tôi sống nó trong lòng tin vào Con Thiên Chúa, Ðấng đã yêu mến tôi và phó nộp mình vì tôi. 21 Tôi không hủy bỏ ơn của Thiên Chúa. Vì nếu có sự công chính nào nhờ bởi Lề luật, thì quả Ðức Kitô đã chết một cách vô lối!