Chương 5 => Sách Ai Ca | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Bài Thứ Năm
1 Lạy Ðức Chúa, xin Ngài nhớ cho:
chúng con khổ cực biết chừng nào.
Xin đưa mắt nhìn xem
nỗi nhục nhằn chúng con phải chịu.
2 Sản nghiệp chúng con đã về tay ngoại kiều,
nhà cửa chúng con lại thuộc về kẻ khác.
3 Chúng con mồ côi cha
mẹ chúng con goá bụa.
4 Ðến như nước uống còn phải trả tiền,
củi để đun cũng phải mua mới có.
5 Chúng con bị săn đuổi, cổ đeo gông nặng nề,
xác thân rời rã mà chẳng được nghỉ ngơi.
6 Chúng con ngửa tay xin Ai-cập,
chờ Át-sua cho miếng bánh độ thân.
7 Cha ông chúng con phạm tội, nhưng đã khuất,
chúng con nay gánh chịu vạ các ngài gây nên.
8 Ðám tôi đòi thống trị chúng con,
chẳng ai cứu chúng con khỏi tay chúng.
9 Chúng con đánh liều vào hoang địa,
bất chấp lưỡi gươm, kiếm bánh về.
10 Da thịt nóng ran như lò lửa,
bụng dạ cồn cào vì cơn đói.
11 Tại Xi-on, chúng hãm hiếp đàn bà,
trong các thành Giu-đa, chúng làm nhục trinh nữ.
12 Chúng tra tay treo cổ các thủ lãnh chúng con,
hàng kỳ mục, chúng chẳng thèm kiêng nể.
13 Ðám thanh niên phải khiêng cối đá,
còn thiếu niên lảo đảo dưới khối gỗ nặng nề.
14 Cổng thành vắng bóng hàng kỳ mục,
thanh niên hết đàn ca xướng hát.
15 Tim chúng con hết rạo rực niềm vui,
tang tóc sầu thương thay thế cho vũ điệu.
16 Triều thiên đội đầu nay đã rớt,
khốn thân chúng con: chúng con đã lỗi phạm đến Ngài.
17 Hỏi vì đâu mà lòng chúng con sầu muộn,
vì đâu mắt chúng con mù tối?
18 Âu cũng vì núi Xi-on vắng lặng điêu tàn,
trở thành nơi cho sói rừng lảng vảng.
19 Còn Ngài, lạy Ðức Chúa, Ngài muôn đời tồn tại,
vương quyền Ngài bền vững thiên thu.
20 Sao Ngài đành quên chúng con mãi mãi,
đành bỏ mặc chúng con suốt chuỗi ngày dài?
21 Xin đưa chúng con về với Ngài, lạy Ðức Chúa,
để chúng con trở về.
Xin đổi mới cuộc đời chúng con
cho được như thời xa xưa ấy.
22 Hay Ngài đã thực sự ruồng rẫy chúng con,
đã giận chúng con hết mức rồi?