Chương 1 => Khôn Ngoan | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

I. Khôn Ngoan Và Vận Mệnh Con Người

 

Tìm Thiên Chúa và lánh xa tội lỗi

1 Các ngươi là những kẻ xét xử cõi đất,

hãy mến chuộng đức nghĩa.

Hãy có những ý niệm ngay lành về Chúa.

Hãy tìm kiếm Người, với cả đơn thành.

2 Vì chưng Người để cho những ai không thử thách Người,

được tìm thấy Người,

và cho những kẻ không nghi kỵ, Người tỏ mình ra.

3 Quả thế, những suy nghĩ vạy vò tách rời Thiên Chúa.

Bị thử sức, Quyền năng dằn mặt quân xuẩn động.

4 Vì chưng, nơi hồn tác ác, Khôn ngoan sẽ không vào.

Trong một thân xác lụy thuộc tội khiên,

Khôn ngoan không ở.

5 Quả thế, Thánh khí làm thầy, thấy gian giảo thì trốn,

gặp những suy nghĩ ngu đần thì đứng dậy bỏ đi,

có bất chính xảy đến thì thẹn thuồng lẩn mặt.

6 Phải, Khôn ngoan là thần khí ái nhân,

song sẽ chẳng dung kẻ lộng ngôn môi miếng.

Vì Thiên Chúa chứng giám đến cật ruột,

Ðấng quan sát chân thành lòng dạ,

lưỡi (nói gì), Người đều nghe thấu.

7 Vì chưng thần khí Chúa lấp đầy càn khôn;

là sức gom hết vạn vật, Thần khí hiểu biết mỗi một tiếng.

8 Cho nên không ai thốt điều bất lương mà lại khuất được.

Án công hạch tội sẽ không để nó thoát thân.

9 Quả thế, kẻ vô đạo mưu chước gì, sẽ có tra hỏi;

nó nói gì, tiếng sẽ vọng đến nơi Chúa,

để buộc tội các điều phi pháp nó (làm).

10 Có tai thính sốt sắng nghe mọi sự;

dầu thì thào kêu ca cũng chẳng giấu được.

11 Vậy, hãy giữ mình đừng kêu ca vô ích.

Hãy giữ lưỡi khỏi lẽ hư từ:

vì một tiếng trộm nghĩ thốt ra cũng sẽ không qua đi vô hiệu,

miệng nói ngoa làm họa chết cho hồn.

12 Ðừng hăm hở tìm chết bởi những lầm lạc trên đời,

đừng chuốc lấy họa diệt vong bởi các việc tay làm.

13 Vì Thiên Chúa không làm ra sự chết,

Người không vui gì khi sinh linh hư diệt.

14 Quả thế, Người đã dựng nên mọi sự cho chúng được tồn;

những gì được sinh thành ra trong vũ trụ đều lương hảo,

và âm phủ không quyền bá cõi trần.

15 Phải, đức nghĩa thì được trường sinh bất tử.

 

Cuộc sống theo phường vô đạo

16 Còn quân vô đạo vẫy tay, ra lời kêu mời sự chết;

coi nó như bạn, chúng hao mòn trông đợi,

với nó, chúng đã kết ước,

thật chúng xứng đáng vào phe với nó.