Chương 1 => Thư Gửi Tín Hữu Galat | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)
Nhập đề
1 Phaolô, Tông đồ không phải do loài người hay nhờ một người nào, mà là nhờ Ðức Yêsu Kitô và Thiên Chúa Cha, Ðấng đã cho Ngài sống lại từ cõi chết; 2 và các anh em hết thảy đang ở với tôi,
kính gửi các hội thánh xứ Galat.
3 Ân sủng và bình an cho anh em do tự Thiên Chúa, Cha chúng ta, và Chúa Yêsu Kitô, 4 Ðấng đã phó mình vì tội lỗi của ta, hầu giải thoát ta khỏi đời hiện tại xấu xa, thể theo ý định của Thiên Chúa và là Cha chúng ta: 5vinh quang cho Người đời đời kiếp kiếp. Amen.
6 Tôi lấu làm lạ, sao anh em chóng tráo trở như thế đối với Ðấng đã kêu gọi anh em vào trong ân sủng [của Ðức Kitô] để xoay qua một Tin Mừng khác! 7 Ðiều không có được! chẳng qua chỉ có ít kẻ phá rối anh em và muốn làm điên đảo Tin Mừng của Ðức Kitô. 8 Song cho đi ngay là chúng tôi, hay một Thiên thần nào bởi trời đến giảng Tin Mừng, khác điều chúng tôi đã rao giảng cho anh em, thì nó hãy là điều chúc dữ!
9 Như chúng tôi đã nói trước kia, thì nay tôi xin nói lại: ai giảng Tin Mừng cho anh em khác điều anh em đã chịu lấy, thì nó hãy là điều chúc dữ! 10 Và đó là tôi làm người ta xiêu lòng hay Thiên Chúa? Hay là tôi tìm cách làm đẹp lòng người ta? Giả như tôi còn cố làm đẹp lòng người ta, tôi đã không phải là nô lệ của Ðức Kitô.
I. Sứ Mạng Tông Ðồ Dân Ngoại Của Phaolô
Chính Thiên Chúa đã kêu gọi Phaolô làm Tông đồ
11 Quả thế, hỡi anh em, tôi xin nói cho anh em biết: Tin Mừng tôi rao giảng không phải là một Tin Mừng do loài người. 12 Vì chưng, tôi đã không chịu lấy hay đã thụ giáo nơi một người nào, nhưng nhờ mạc khải của Ðức Yêsu Kitô. 13 Quả anh em đã nghe biết về đời sống của tôi xưa trong đạo Do thái: tôi đã gia giết bắt bớ và ra công triệt hạ Hội thánh của Thiên Chúa; 14 Trong đạo Do thái, tôi đã vượt xa lắm bạn đồng trang trong dân tộc tôi, và rất mực nhiệt thành đối với các truyền thống cha ông.
15 Nhưng khi Ðấng đã tách riêng tôi ngay từ lòng mẹ, và kêu gọi tôi nhân bởi ân hụê của Người đã có nhả ý 16 mạc khải Con của Người trong tôi, để tôi giảng Tin Mừng về Ngài nơi các dân ngoại, thì lập tức tôi đã chẳng đi bàn bạc cùng xác thịt máu huyết, 17 tôi cũng không lên Yêrusalem gặp các vị Tông đồ tiền bối, nhưng tôi đi trẩy từ xứ Árập, và lại trở về Ðama.
18 Rồi sau ba năm, tôi mới lên Yêrusalem tham kiến Kêpha, và tôi đã lưu lại với ông mười lăm ngày. 19 Các Tông đồ khác, tôi không gặp ai, duy chỉ có Yacôbê, người anh em của Chúa. 20 Về các điều tôi đã viết cho anh em đây, này trước mặt Thiên Chúa, (tôi cam đoan) rằng tôi không nói ngoa chút nào!
21 Rồi sau đó, tôi đã tới vùng Syri và Kilikia. 22 Còn nơi các hội thánh của Ðức Kitô tại Yuđê, không ai đã biết tôi tận mặt, 23 bất quá họ chỉ nghe đồn rằng: Người bắt bớ chúng ta khi xưa nay lại rao giảng đức tin mà chính mình đã ra công triệt hạ. 24 Nên họ đã tôn vinh Thiên Chúa về tôi.