Chương 5 => Sách Thẩm Phán (Thủ Lãnh) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Bài ca của bà Ðơ-vô-ra và ông Ba-rắc

1 Ngày hôm ấy bà Ðơ-vô-ra và ông Ba-rắc, con ông A-vi-nô-am, hát rằng:

2 "Trong Ít-ra-en thuở chiến binh xoã tóc xung phong,

thuở toàn dân tình nguyện lên đường,

các bạn ơi, nào chúc tụng Ðức Chúa!

3 Nghe đây, hỡi các vua! Hãy lắng tai, này các thủ lãnh!

Tôi sẽ hát lên mừng Ðức Chúa,

sẽ đàn ca kính Người là Thiên Chúa của Ít-ra-en.

4 Thân lạy Ðức Chúa, khi Ngài ra khỏi Xê-ia,

khi Ngài từ ruộng đồng Ê-đôm xuất phát,

thì trái đất chuyển rung, các tầng trời tan chảy,

mây cũng tan chảy thành mưa.

5 Núi đồi chấn động trước nhan Ðức Chúa,

Xi-nai cũng chấn động trước nhan Người

là Thiên Chúa của Ít-ra-en.

6 Thời Sam-ga, con ông A-nát,

thời Gia-ên, còn đâu những đoàn khách lữ hành!

Những kẻ xưa kia đi trên quan lộ

nay lần mò theo những lối quanh co.

7 Trong Ít-ra-en không còn thủ lãnh,

không còn nữa cho tới khi bà đứng lên, hỡi bà Ðơ-vô-ra

bà đứng lên, hỡi mẹ hiền trong Ít-ra-en!

8 Khi người ta chọn những thần mới,

bấy giờ chiến tranh đến ngay trước cửa,

khiên mộc chẳng thấy, gươm giáo cũng không

trong tay bốn mươi ngàn quân Ít-ra-en.

9 Lòng tôi ngưỡng mộ các nhà chỉ huy Ít-ra-en,

những kẻ trong dân tình nguyện lên đường.

Các bạn ơi, nào chúc tụng Ðức Chúa!

10 Hỡi những ai cỡi lừa trắng,

hỡi những kẻ ngồi thảm hoa,

hỡi khách bộ hành, hát lên đi!

11 Những người chia nhau chiến lợi phẩm bên bồn nước,

hãy cất tiếng ca ngợi hồng ân của Ðức Chúa,

những hồng ân Người ban cho thủ lãnh Ít-ra-en,

bấy giờ dân của Ðức Chúa ùa xuống các cửa.

12 Phấn khởi lên! Phấn khởi lên nào! Ðơ-vô-ra hỡi!

Phấn khởi lên! Phấn khởi lên nào! Hát một bài ca!

Ðứng lên! Hỡi Ba-rắc!

Bỏ tù kẻ bỏ tù ông! Hỡi con của A-vi-nô-am!

13 Bấy giờ Ít-ra-en xuống cửa vì chính nghĩa của mình,

dân của Ðức Chúa đã xuống như những vị anh hùng.

14 Các lãnh tụ Ép-ra-im ở trong thung lũng,

trong hàng ngũ theo ông, có Ben-gia-min.

Các vị chỉ huy xuất thân từ Ma-khia,

từ Dơ-vu-lun, những người nắm côn trượng.

15 Các lãnh tụ Ít-xa-kha theo bà Ðơ-vô-ra.

Náp-ta-li trung thành với Ba-rắc,

chạy theo vết chân ông trong thung lũng.

Trong các thị tộc của Rưu-vên,

bàn bạc thì thật là sôi nổi!

16 "Sao bạn cứ ở lì trong hốc đá, mải nghe tiếng sáo bên đàn chiên?

Trong các thị tộc của Rưu-vên,

bàn bạc thì thật là sôi nổi!

17 Ga-la-át ở lại bên kia sông Gio-đan,

còn Ðan, sao cứ sống trên tàu bè?

A-se thì định cư miền duyên hải,

trong các hải cảng, vẫn cứ nhởn nhơ!

18 Dơ-vu-lun, dân coi nhẹ cái chết,

cùng với Náp-ta-li, trên điểm cao chiến trường.

19 Các vua đã tới, đã giao tranh,

các vua Ca-na-an đã giao tranh

tại Ta-nác, bên dòng suối Mơ-ghít-đô.

Chúng đã không cướp được bạc làm chiến lợi phẩm.

20 Từ trời cao, tinh tú đã giao tranh,

từ trên quỹ đạo, tinh tú chống lại Xi-xơ-ra.

21 Dòng suối Ki-sôn đã cuốn trôi chúng,

dòng suối ngàn xưa, suối Ki-sôn.

Dũng cảm tiến lên, hồn ta hỡi!

22 Bấy giờ vó ngựa vang rền trên mặt đất,

đoàn thiên lý mã phi nhanh, phi thật nhanh.

23 "Hãy nguyền rủa Mê-rốt - thần sứ Ðức Chúa nói -,

nguyền rủa, nguyền rủa các dân cư của nó.

Vì chúng đã không đến yểm trợ Ðức Chúa,

yểm trợ Ðức Chúa với các bậc anh hùng.

24 Phúc thay bà Gia-ên, phu nhân ông Khe-ve, người Kê-ni,

hơn các phụ nữ,

hơn các phụ nữ trong lều trại, bà thật là có phúc.

25 Y xin nước, bà cho sữa.

Bà dâng sữa béo trong chén quý của hàng thượng lưu.

26 Rồi tay trái cầm lấy chiếc cọc,

còn tay phải nắm búa công nhân,

đánh Xi-xơ-ra, đập cho bể đầu,

và đâm thủng màng tang.

27 Dưới chân bà, y ngã quỵ, té nhào, nằm sóng sượt,

dưới chân bà, y ngã quỵ, té nhào;

ngã quỵ nơi nào, té nhào nơi ấy, nằm bất động.

28 Qua cửa sổ, một bà khác nghiêng mình kêu la,

đó là mẹ của Xi-xơ-ra, nói qua song cửa:

"Sao xe của con tôi mãi không về?

Sao đoàn xe trận của con tôi về chậm thế?

29 Công chúa khôn ngoan nhất của bà đã trả lời,

và bà cứ nhẩm đi nhắc lại:

30 "Chắc họ đã gặp may, và đang chia nhau chiến lợi phẩm:

một hai nàng cho mỗi chiến binh,

và nhiễu điều làm chiến lợi phẩm cho Xi-xơ-ra.

Một hai tấm nhiễu điều thêu sặc sỡ,

choàng lên cổ của người toàn thắng.

31 Lạy Ðức Chúa! Mọi kẻ thù của Ngài

đều tiêu vong như thế!

Còn những ai yêu mến Ngài,

xin cho họ rạng rỡ như mặt trời hừng đông."

Và lãnh thổ bình an bốn mươi năm.