Chương 7 => Esther | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

1 Vậy vua đã cùng Aman đến dự yến tiệc với hoàng hậu Esther. 2 Và cả ngày thứ hai này nữa, giữa tiệc rượu, nhà vua cũng nói với Esther: "Hoàng hậu Esther, khanh nài xin gì, tất sẽ được ban cho khanh. Khanh thỉnh xin gì, dù đến nửa nước, tất cũng được y theo!" 3 Hoàng hậu Esther đáp lại và tâu: "Quả như được mắt hoàng thượng chiếu cố, và nếu là đẹp lòng hoàng thượng, thì xin ban cho thiếp chính mạng thiếp đây theo lời thiếp nài xin, và cho dân của thiếp theo lời thiếp thỉnh nguyện. 4 Vì thiếp cùng dân của thiếp đã bị bán cho người ta tru di, giết chết, thủ tiêu. Quả như chúng thần đây có bị bán làm nô lệ tôi đòi, thiếp sẽ cam lòng câm miệng. Nhưng kẻ thù sẽ không thể đền bù sự tai hại gây ra cho hoàng thượng".

5 Vua Assuêrus lên tiếng nói với hoàng hậu Esther: "Ai đó vậy? và hiện nó ở đâu? đứa lớn mật dám làm như thế" 6 Esther tâu: "Kẻ địch, kẻ thù, chính là Aman ác ôn này đây!" Ðột nhiên Aman khiếp vía trước mặt vua và hoàng hậu. 7 Nhà vua nổi nóng đứng dậy, bỏ tiệc rượu mà ra vườn của hoàng cung. Còn Aman nán lại van xin hoàng hậu Esther cứu mạng cho. Quả y đã thấy: về phía vua, số phận khốn kiếp của y là sự đã quyết định. 8 Khi nhà vua từ ngoài vườn của hoàng cung trở lại phòng tiệc, thì Aman đang vật mình trên giường tiệc, nơi Esther đang ngồi. Nhà vua mới nói: "Sao! Hiếp cả hoàng hậu nữa, đang khi ta có mặt trong ngự điện?" Lời của vua vừa lọt miệng thì mặt mày của Aman tái mét. 9 Khabona, một người trong các hoạn quan, nói trước mặt vua: "Kìa, có cả cây trụ Aman đã dành cho Marđôkê, người đã tiết lộ điều sinh phúc cho hoàng thượng - trụ ấy dựng nơi nhà Aman, cao năm mươi xích". Vua liền phán: "Hãy treo cổ hắn lên đó". 10 Và người ta đã treo Aman lên cây trụ đã dọn cho Marđôkê. Ðoạn cơn lôi đình của vua đã nguôi dịu.