Chương 4 => Esther | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Marđôkê quyết định Esther can thiệp

1 Vừa biết được những điều xảy ra, Marđôkê đã xé áo mình, mặc lấy bao bị và tro bụi. Ông ra giữa thành phố mà lớn tiếng kêu oan thảm thiết. 2 Ông đến tận trước hoàng triều. Nhưng người ta không được phép vào triều với y phục bao bị. 3 Trong mỗi thành, mọi nơi, lịnh và đạo dụ của vua chuyển tới, thì chỉ là một đám tang cho người Dothái: Những ăn chay, khóc lóc và than vãn. Nhiều người vật mình trong bao bị, bụi tro.

4 Các thể nữ của Esther và các hoạn quan của nàng vào thuật lại cho nàng hay. Hoàng hậu (lòng ruột) quặn đau vô hồi. Nàng gửi áo xống ra để cho Marđôkê mặc và giựt bỏ bao bị nơi mình ông. Nhưng ông không chịu. 5 Esther mới gọi Hatak, một trong những hoạn quan nhà vua đã cử để hầu nàng. Nàng truyền y gặp Marđôkê để biết cớ sự xảy ra và tại sao lại có cớ sự ấy.

6 Hatak ra gặp Marđôkê ngoài bùng binh thành phố đối diện với hoàng triều. 7 Marđôkê đã thuật lại cho y tất cả những gì đã xảy ra cho mình. (Ông cũng) nói đến số bạc Aman đã quả quyết sẽ cân vào kho báu của hoàng triều, khi y được phép thủ tiêu các người Dothái. 8 Ông đã trao cho y bản sao lục về sắc dụ truyền tru di họ đã công bố ở Susa. Hatak đem cho Esther và thuật lại tự sự cho nàng. (Marđôkê nhắn) dạy nàng phải vào chầu vua mà khẩn xin vua thương tình và thỉnh cầu cho dân trước mặt vua: "a) Hãy nhớ lại những ngày hàn vi của con. Làm sao con đã được ta nuôi nấng. Vì Aman là quan đệ nhị, đã xin được vua cho phép giết chết chúng ta. b) Hãy kêu khấn với Chúa. Ðoạn hãy tâu vua về số phận chúng ta. hãy giựt chúng ta khỏi án chết".

9 Hatak đã vào và chuyển lại cho Esther các lời của Marđôkê. 10 Esther nói với Hatak và truyền cho y ra gặp Marđôkê (mà nói): "11 Tất cả những người hầu cận bên vua cũng như dân các tỉnh hạt của hoàng đế đều biết là phàm ai, đàn ông hay đàn bà, khi không được triệu vời mà dám vào chầu vua trong sân rồng bên trong, thì nhất luật là bị xử tử, trừ phi là hoàng đế chìa phủ việt vàng ra. Tôi đây đã ba mươi ngày rồi không được triệu vào chầu hoàng đế".

12 Người ta tin lại cho Marđôkê các lời của Esther. 13 Marđôkê bảo trả lời lại cho Esther rằng: "Ngươi đừng ảo tưởng là trong hàng Dothái hết thảy, sẽ chỉ có ngươi là thoát nạn, vì thuộc hoàng triều. 14 Vì nếu ngươi câm miệng làm thinh vào lúc này, thì vẫn có cách độ sinh giải thoát cho người Dothái từ một chốn khác. Còn ngươi và cha ngươi sẽ tiệt vong. Biết đâu lại không phải vì một lúc như thế này mà ngươi đã lên đến địa vị hoàng hậu!"

15 Esther bảo trả lời cho Marđôkê: "16 Ði đi mà hội lại tất cả những người Dothái có ở Susa. Các người hãy cử hành lễ chay cầu cho tôi. Ðừng ăn đừng uống ba mươi ngày, cả đêm lẫn ngày. Phần tôi, tôi cũng sẽ ăn chay như vậy làm một với các thể nữ của tôi. Ðoạn tôi sẽ vào chầu vua, tuy là trái luật. Có phải chết cũng đành!" 17 Marđôkê đã đi và làm theo mọi điều Esther đã dặn.

 

Lời cầu nguyện của Marđôkê

17a Ông cầu xin Chúa, ông đã nhắc lại mọi việc Chúa đã làm. Ông nói: "17b Lạy Chúa, là Chúa và là Vua, Ðấng quản cai mọi sự, vì tất cả mọi sự đều ở dưới quyền Người. Người đã muốn cứu Israel, thì không ai cưỡng lại được với Người. 17c Vì chính Người đã làm ra trời đất và mọi sự lạ dưới gầm trời. Người là Chúa vạn vật. Và không có ai chống lại được Người vì Người là Chúa. 17d Người biết tất cả mọi sự. Lạy Chúa, Người biết là không phải vì táo bạo, kiêu căng, hay vì hư danh mà tôi đã làm thế, là đã không bái lạy tên kiêu ngạo Aman. Quả nhiên, để cứu Israel, thì có phải hôn bàn chân y, tôi cũng đành lòng. 17e Nhưng tôi đã làm thế để khỏi đặt cái vinh người phàm trên vinh quang Thiên Chúa. Tôi sẽ không bái lạy một người nào, trừ phi là Người, lạy Chúa tôi. Và tôi sẽ làm như thế, hẳn không phải là vì kiêu ngạo. 17f Và nay, lạy Thiên Chúa và là Vua, là Thiên Chúa của Abraham. Xin tha cho dân của Người. Vì người ta rình chực huỷ diệt chúng tôi. Chúng đã quyết tâm tiễu trừ cơ nghiệp của Người từ thuở ban đầu. 17g Xin đừng khinh bỏ phần (sở hữu) riêng thuộc về Người, mà Người đã chuộc lấy từ đất Aicập. 17h Xin nghe lời tôi cầu khẩn. Xin dủ thương phần sở hữu của Người. Xin đổi tang tóc của chúng tôi nên cuộc liên hoan. Ngõ hầu chúng tôi được sống mà hát ca danh Người. Lạy Chúa, xin đừng tiêu diệt miệng những kẻ ngợi khen Người".

17i Toàn thể Israel hết sức kêu lên, vì cái chết đã ở trước mắt họ.

 

Lời nguyện của Esther

17k Hoàng hậu Esther, trong nguy hiểm chết chóc, cũng đã chạy ẩn náu nơi Chúa. Nàng cởi bỏ phẩm phục lộng lẫy mà mặc lấy áo lầm than tang tóc. Thay vì những dầu thơm xa hoa, nàng phủ lấy tro bụi, phân nhơ đầy đầu. Nàng hãm mình phạt xác gắt gao. Những phần mình nàng thường trang sức trau tria, nàng đã để đầu bù tóc rối trùm lên. Nàng cầu xin với Chúa, Thiên Chúa của Israel. Nàng nói:

"17l Lạy Chúa tôi, chỉ có một mình Người là vua chúng tôi. Xin đáp cứu tôi, một kẻ thân cô thế cô, và ngoài Người ra, không ai nâng đỡ. Vì tôi đã hầu nguy cơ tính mạng đến nơi. 17m Từ khi sinh ra, trong họ hàng cha ông tôi, tôi đã nghe biết là chính Người, lạy Chúa, Người đã chọn lấy Israel giữa mọi dân tộc: và cha ông chúng tôi, giữa hàng tiên tổ của họ, làm như cơ nghiệp vĩnh cửu. Người đã làm cho họ mọi điều người đã phán. 17n Và nay chúng tôi đã phạm tội trước nhan Người. Và Người đã phó nộp chúng tôi trong tay kẻ thù, vì chúng tôi đã sùng thượng các thần của họ. Người thật chí công, lạy Chúa. 17o Và nay chúng tôi đã không lấy làm đủ khi bắt chúng tôi ngậm đắng nuốt cay làm tôi mọi. Chúng còn đặt tay chúng lên tay thần tượng của chúng, (thề quyết) phá tan quyết định miệng Người đã tuyên và tiễu trừ cơ nghiệp của Người, khoá miệng những kẻ ngợi khen Người, dập tắt vinh quang nhà của Người, làm một với tế đàn của Người, 17p và mở miệng cho các dân tộc ngợi khen những thần hư không và khâm sùng mãi mãi một vua xác phàm.

17q Xin đừng trao phó vương trượng của Người, lạy Chúa cho những vật không không. Xin đừng để chúng vui cười hớn hở bởi thấy chúng tôi ngã quị. Nhưng xin quật lại trên chúng, mưu đồ của chúng và bêu diễu đứa đã nảy sáng kiến gia hại chúng tôi. 17r Xin khấng nhớ lại, lạy Chúa, xin cho thiên hạ nhận biết Người, trong nỗi quẫn cùng của chúng tôi.

Với tôi, tôi xin Người ban cho thần lực, lạy Vua các thánh linh, Ðấng chưởng trị mọi quyền bính. 17s Trước mặt sư tử, xin đặt nơi miệng tôi lời lẽ du dương. Xin đổi lòng y cho y chán ghét đứa đã tuyên chiến với chúng tôi, khiến nó và những kẻ đồng loã với nó phải tận tuyệt. 17t Xin giơ tay giựt thoát chúng tôi. Xin đãp cứu tôi, một kẻ thân cô thế cô, không có ai khác ngoài Người, lạy Chúa. 17u Người thông hay vạn sự, Người biết tôi ghét cái vinh của quân phi pháp và nhờm tởm việc chăn gối với kẻ không cắt bì và mọi người dị chủng. 17v Người biết tôi phải túng thế dường nào. Người biết tôi nhờm tởm cái huy hiệu kiêu căng tôi đội trên đầu vào những ngày tôi phải ra mắt công khai. Tôi gớm ghiếc nó như tã nhơ những ngày kinh nguyệt. Thường nhật ở yên, tôi không hề đội lấy. 17x Tớ nữ của Người đã không hề đồng bàn với Aman, cũng không hề coi trọng ngự yến, không hề nhắm đến ngày địa vị đổi thay cho đến bây giờ, trừ phi là được vui sướng nơi Người, lạy Chúa, Thiên Chúa của Abraham, 17z lạy Thiên Chúa, Ðấng mạnh thế quyền năng trên mọi sự xin nghe tiếng những kẻ ngã lòng thất vọng. Xin giựt thoát chúng tôi khỏi tay phường lũ ác nhân. Xin giựt tôi thoát cơn sợ hãi".