Chương 5 => Esther | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Esther vào chầu vua
1a Ðến ngày thứ ba, khi nàng đã cầu nguyện xong, nàng cởi y phục theo nghi thức phụng tự, mà mặc lấy phẩm phục sang trọng. Khi vận lấy y bào lộng lẫy xong, nàng kêu khấn Thiên Chúa, Ðấng thấu biết mọi sự và là Cứu Chúa của nàng. Ðoạn nàng chọn lấy hai thể nữ, một người để nàng tựa, đúng vẻ nữ lưu yêu kiều: còn người kia tháp tùng, nâng tà gấu áo. 1b Nàng da dẻ tươi thắm, đến độ cực kỳ xinh đẹp. Vẻ mặt vừa tươi vui vừa khả ái; nhưng lòng nàng se lại vì sợ hãi. 1c Nàng đi vào qua các cửa rồi, thì tới trước mặt vua. Nhà vua ngự trên ngai báu, mình bận toàn bộ long bào triều yết; trên mình toàn những là vàng ngọc châu báu, long nhan rất đáng sợ.
1d Ngẩng mặt lên, lẫm lẫm oai nghi, nhà vua nhìn xuống, cơn lôi đình lên đến cực độ. Và hoàng hậu té xỉu, sắc mặt tái mét, ngất lịm đi. Nàng ngã mình tựa vào đầu thể nữ đi trước. 1e Bấy giờ Thiên Chúa chuyển lòng nhà vua ra dạ nhân từ. Nhà vua bồi hồi tấc dạ, lao mình xuống khỏi ngai mà đỡ nàng trên cánh tay mình, cho đến khi nàng tỉnh lại. Ðoạn nhà vua lấy lời ôn hoà mà nói với nàng: "1f Có gì vậy, Esther ơi! Ta là anh của em mà! Can đảm! Em không phải chết đâu! Nghiêm lịnh của ta là cho thường dân. Lại đây!" 2 Vua đã nhắc phủ việt vàng đặt trên cổ nàng, đoạn hôn nàng và nói: "Hãy nói ta hay!" 2a Nàng nói với vua: "Tâu chúa công, thiếp nhìn thấy ngài tựa hồ như một thiên thần Thiên Chúa. Và lòng thiếp rụng rời kinh khiếp trước oai nghi của ngài. Vì tâu chúa công, ngài thật kỳ diệu, và long nhan ngài đầy diễm lệ". 2b Nói đến đó nàng lại té xỉu. Nhà vua hốt hoảng. Còn quân hầu cận của vua cố làm cho nàng hồi tỉnh.
3 Vua nói với nàng: "Hoàng hậu Esther, khanh có việc gì? Khanh thỉnh xin gì? Dù đến nửa nước thì trẫm cũng sẽ ban cho khanh!" 4 Esther tâu: "Nếu là đẹp lòng hoàng thượng, thì xin hoàng thượng hôm nay giá lâm cùng với Aman dự yến, thiếp đã dọn kính hoàng thượng". 5 Vua liền nói: "Mau mau triệu Aman đến, để thi hành điều Esther đã nói". Vậy vua đã đến cùng với Aman dự yến Esther đã dọn.
6 Giữa tiệc rượu, vua nói với Esther: "Khanh xin gì, tất cả sẽ ban cho khanh! Khanh thỉnh xin gì, dù đến nửa nước, tất cũng được y theo". 7 Esther đáp lại và tâu: "Ðiều thiếp xin và muốn ư? 8 Quả như thiếp được mắt hoàng thượng thương chiếu cố, và nếu là đẹp lòng hoàng thượng là ban cho điều thiếp nài xin và làm theo điều thiếp thỉnh nguyện, thì xin hoàng thượng giá lâm dùng yến thiếp dọn kính các ngài ngày mai nữa. Và ngày mai thiếp xin tuân theo lời hoàng thượng phán dạy".
9 Hôm ấy Aman đi ra vui vẻ, lòng phơi phới. Nhưng Aman lại gặp Marđôkê ở triều đình. Ông ấy không đứng dậy cũng chẳng nhúc nhích trước mặt y. Aman đầy lòng căm tức Marđôkê. 10 Nhưng Aman dằn cơn giận mà đi về nhà. Y sai đi mời bạn hữu và Zêres vợ y đến. 11 Aman kể lại cho họ: nào nhà mình giàu có vinh sang, nào là con cái đông đảo, lại còn tất cả những gì nhà vua đã làm vì trọng dụng y, và cất đặt y lên trên hết các tướng công và đình thần của vua. 12 Aman nói: "Hơn nữa, hoàng hậu Esther, ngoài tôi ra, đã không mời ai khác đến với hoàng thượng để dự yến bà dọn. Và cả ngày mai nữa, tôi lại được bà mời đến với hoàng thượng. 13 Nhưng tất cả các điều ấy không làm tôi vừa lòng, bao lâu tôi còn thấy tên Dothái Marđôkê ngồi nơi triều đình". 14 Zêres vợ y cùng tất cả các bạn hữu y mới nói với y: "Hãy cho lịnh làm một cái trụ cao năm mươi xích! Và ngày mai ngài hãy tâu với hoàng thượng một tiếng cho treo cổ Marđôkê lên đó. Thế rồi ngài hãy vui vẻ theo hoàng thượng đi dự yến". Ðề nghị ấy, Aman lấy làm ưng ý và y đã cho làm cây trụ.