Chương 4 => Sách Tiên Tri Ðaniel (Ða-ni-en) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Vua Na-bu-cô-đô-nô-xo kể lại giấc chiêm bao

1 Ta là Na-bu-cô-đô-nô-xo, đang lúc hưởng bình an dưới mái nhà, và thịnh vượng trong cung điện, 2 thì ta đã có một giấc chiêm bao khiến ta phải kinh hoàng; những nỗi lo âu trên giường nằm và những thị kiến trong đầu làm ta khiếp sợ. 3 Và ta đã truyền lệnh phải đưa tất cả các nhà thông thái của Ba-by-lon đến trước mặt ta, để họ cho ta biết ý nghĩa của giấc chiêm bao. 4 Bấy giờ tất cả các thầy phù thuỷ, pháp sư, những nhà chiêm tinh và các thầy bói vào chầu. Ta đã kể cho họ nghe giấc chiêm bao của ta, nhưng họ không thể cho ta biết được ý nghĩa của giấc chiêm bao ấy. 5 Sau hết có Ða-ni-en vào chầu, người này mang tên vị thần của ta là Bên-tơ-sát-xa, và cũng là người có thần khí của Thiên Chúa ở nơi mình. Ta đã kể cho người ấy giấc chiêm bao của ta:

6 "Hỡi Bên-tơ-sát-xa là người đứng đầu các thầy phù thuỷ, ta biết rằng có thần khí của các bậc thần thánh ở nơi ngươi, và không có điều bí ẩn nào làm cho ngươi phải lúng túng. Ðây là những điều ta đã thấy trong chiêm bao. Hãy giải nghĩa cho ta.

7 "Nằm trên giường, ta đã thấy trong đầu ta như thế này:

"Ta đang nhìn,

bỗng thấy một cây ở giữa mặt đất, một cây cao lắm.

8 Cây ấy lớn lên và vững mạnh, ngọn cây chạm tới trời,

và ở tận cùng mặt đất cũng thấy được.

9 Lá đẹp, trái nhiều, nó cung cấp thức ăn cho mọi loài.

Thú vật ngoài đồng tìm bóng mát dưới gốc,

chim trời trú ngụ trên cành.

Mọi loài có xương thịt đều lấy nó làm thức ăn.

10 Nằm trên giường, ta đang nhìn xem thị kiến trong đầu,

bỗng có một vị Canh thức, một vị thánh từ trời xuống.

11 Vị ấy kêu lớn tiếng và nói thế này:

"Ðốn cây xuống, chặt cành đi, giũ cho trụi lá, quăng trái nó đi;

thú vật hãy rời xa bóng nó, và chim trời hãy lìa bỏ cành nó.

12 Nhưng gốc rễ nó, hãy để lại dưới đất,

lấy đai sắt, đai đồng mà xiềng giữa cỏ xanh đồng nội.

Nó phải chịu dầm sương và ăn cỏ chung với thú vật ngoài đồng.

13 Hãy lấy đi quả tim con người của nó,

và thay vào đó một quả tim thú vật,

cứ để nó như vậy suốt bảy thời.

14 Án phạt này là do lệnh của các vị Canh thức,

quyết định này là do lời của các bậc thánh nhân,

cốt cho mọi sinh linh biết rằng:

Ðấng Tối Cao cai trị vương quốc loài người

và trao vương quốc ấy cho kẻ nào Người muốn.

Người đặt kẻ hèn mọn nhất lên cầm đầu.

15 Ta, Na-bu-cô-đô-nô-xo, ta đã thấy giấc chiêm bao ấy. Còn ngươi, hỡi Bên-tơ-sát-xa, hãy công bố lời giải mộng, vì tất cả các nhà thông thái trong nước không giải được cho ta. Nhưng ngươi giải được, vì thần khí của các bậc thần linh ở nơi ngươi!"

 

Ông Ða-ni-en giải mộng

16 Bấy giờ ông Ða-ni-en, cũng gọi là Bên-tơ-sát-xa, lặng người đi một lúc, tâm trí ông bàng hoàng. Nhà vua lên tiếng nói: "Hỡi Bên-tơ-sát-xa, đừng để giấc chiêm bao và lời giải mộng làm ngươi bàng hoàng." Bên-tơ-sát-xa đáp: "Tâu chúa thượng, mong cho giấc chiêm bao ấy là của những kẻ ghét ngài, và lời giải mộng dành cho kẻ thù của ngài. 17 Cây ngài đã thấy lớn lên và vững mạnh, ngọn chạm tới trời, và cả mặt đất đều thấy được, 18 lá đẹp, trái nhiều, cung cấp thức ăn cho mọi loài, thú đồng núp dưới bóng, và chim trời đậu trên cành, 19 tâu đức vua, cây ấy chính là ngài. Ngài đã lớn lên và vững mạnh: sự cao cả của ngài chạm tới trời và quyền thống trị của ngài trải rộng đến tận cùng cõi đất.

20 "Sau đó ngài đã thấy một vị Canh thức, cũng là một vị thánh từ trời xuống, nói rằng: "Ðốn cây xuống, huỷ nó đi, nhưng gốc rễ nó thì để lại dưới đất, lấy đai sắt đai đồng mà xiềng giữa cỏ xanh đồng nội; nó phải chịu dầm sương và ăn cỏ chung với thú vật ngoài đồng. Nó phải chịu như vậy bảy thời." 21 Tâu đức vua, đây là lời giải mộng và cũng là lệnh Ðấng Tối Cao ban xuống cho ngài, chúa công của thần.

22 "Ngài sẽ bị đuổi, không được chung sống với người ta,

nhưng phải sống chung với thú vật ngoài đồng,

phải ăn cỏ như bò, và dầm sương suốt bảy năm ròng rã,

cho tới lúc ngài chịu nhận ra

rằng Ðấng Tối Cao cai trị vương quốc loài người,

và Người trao cho kẻ nào Người muốn.

23 "Còn lệnh phải để gốc rễ lại có nghĩa như sau: Vương quốc của ngài sẽ vẫn là của ngài, sau khi ngài chịu công nhận quyền cai trị của Trời. 24 Vì thế, tâu đức vua, xin vui lòng nghe theo lời thần đề nghị mà đái tội lập công, bằng cách làm việc nghĩa, là tỏ lòng từ bi đối với người nghèo, may ra thời thịnh vượng của ngài sẽ được kéo dài thêm chăng."

 

Giấc mơ thành hiện thực

25 Tất cả những điều trên đây đã xảy ra cho vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đúng như vậy. 26 Mười hai tháng trôi qua, nhân lúc đi dạo trên sân thượng hoàng cung ở Ba-by-lon, 27 nhà vua lên tiếng nói: "Ðây chẳng phải là Ba-by-lon vĩ đại, thành ta đã dùng quyền lực lớn lao mà xây dựng làm hoàng cung, để ta được vinh quang rạng rỡ đó sao?" 28 Vua còn đang nói thì có tiếng từ trời vọng xuống:

"Nghe đây, hỡi vua Na-bu-cô-đô-nô-xo:

Vương quyền ngươi nắm giữ đã vuột khỏi tay ngươi,

29 ngươi sẽ bị đuổi, không được chung sống với người ta,

nhưng phải sống chung với thú vật ngoài đồng,

phải ăn cỏ như bò.

Ngươi phải chịu như thế suốt bảy thời ròng rã,

cho tới lúc ngươi chịu nhận ra

rằng Ðấng Tối Cao cai trị vương quốc loài người,

và Người trao cho kẻ nào Người muốn."

30 Ngay lúc đó, những lời trên đây liên quan đến vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đã nên ứng nghiệm. Ông bị đuổi, không được chung sống với người ta, phải ăn cỏ như bò, mình mẩy ướt đẫm sương trời, và rồi tóc tai dài dần ra như lông đại bàng, móng tay móng chân như thể móng chim.

31 "Khi mãn hạn, ta là Na-bu-cô-đô-nô-xo, ta ngước mắt lên trời; cùng lúc, ta tỉnh trí lại và chúc tụng Ðấng Tối Cao. Ta ca ngợi, tôn vinh Ðấng Hằng Sống:

Người nắm quyền thống trị muôn đời,

vương quốc của Người tồn tại thiên thu.

32 Trước nhan Người, dân cư trên mặt đất đều bị kể như không.

Theo ý muốn của Người,

Người điều khiển cả đạo binh trên trời, lẫn cư dân dưới đất.

Chẳng có ai cản được tay Người,

và dám hỏi rằng: Ngài làm gì thế?"

33 Cùng lúc ấy, ta tỉnh trí lại. Ta tìm lại được vinh quang huy hoàng thuở trước, nhờ đó, vương quốc của ta cũng sẽ vẻ vang rạng rỡ. Các cố vấn và đại thần đến thăm viếng ta. Ta phục hồi được quyền bính trên vương quốc, nhờ vậy, uy thế vốn lớn lao của ta càng gia tăng gấp bội. 34 Giờ đây, ta, Na-bu-cô-đô-nô-xo,

ta ca ngợi, tán dương và tôn vinh Vua Trời,

vì mọi việc Người làm đều chân thật,

đường lối của Người vốn công minh.

Người có quyền hạ bệ kẻ quen thói kiêu căng hống hách."