Chương 59 => Sách Tiên Tri Ysaya (I-sai-a) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Thánh vịnh sám hối
1 Này, không phải Ðức Chúa ngắn tay không thể cứu,
cũng chẳng phải Người nặng tai không nghe được,
2 mà chính lỗi lầm của các ngươi
đã phân cách các ngươi với Thiên Chúa các ngươi;
chính tội lỗi các ngươi đã khiến Người ẩn mặt
để khỏi nhìn, khỏi nghe các ngươi.
3 Quả thật, bàn tay các ngươi vấy máu,
ngón tay các ngươi đầy tội ác tầy trời,
môi miệng các ngươi nói lời giả dối,
lưỡi các ngươi thốt ra điều bất công.
4 Chẳng ai theo lẽ công minh mà kiện cáo,
không ai xét xử theo đường chân thật.
Người ta tin tưởng điều hư không và nói lời gian xảo,
cưu mang chuyện xấu xa, đẻ ra điều gian ác.
5 Chúng ấp trứng rắn, chúng dệt màng nhện:
ai ăn trứng của chúng sẽ phải chết liền,
giả như trứng vỡ, sẽ nở ra rắn con!
6 Sợi chúng dệt ra, không thể may thành áo,
sản phẩm chúng làm, không thể dùng che thân,
vì sản phẩm chúng làm là sản phẩm của gian ác,
và bàn tay chúng đầy những việc bạo tàn.
7 Chúng nhanh chân chạy theo sự dữ
và mau lẹ đổ máu người vô tội:
chúng suy nghĩ toàn những chuyện độc ác gian tà,
chúng đi đâu cũng bạo hành tàn phá.
8 Chúng không biết đường dẫn tới bình an,
đường lối chúng chẳng có gì chính trực,
chúng làm cho đường mình đi nên quanh co khúc khuỷu,
ai đi theo đường đó, không hề được bình an.
9 Vì thế, đức chính trực vẫn còn xa chúng ta,
lẽ công chính không gần chúng ta được!
Chúng ta mong ánh sáng, thì này đây bóng tối,
mong xán lạn huy hoàng, lại bước đi trong mù mịt tối tăm.
10 Tựa như người mù men theo tường, chúng ta mò mẫm,
mò mẫm như người không có mắt.
Chúng ta lảo đảo cả trưa lẫn chiều,
đang sung sức mà như người đã chết.
11 Tất cả chúng ta gầm gừ như gấu,
chỉ biết rầm rì chẳng khác bồ câu.
Mong được xét xử, mà đâu có thấy,
mong được cứu thoát, nhưng sao quá xa vời!
12 Vì lạy Chúa, trước Thánh Nhan,
tội chúng con thật nhiều vô kể,
lỗi chúng con lại tố cáo chúng con.
Quả thế, tội chúng con sờ sờ trước mặt,
lỗi chúng con, chúng con biết cả rồi:
13 Chúng con đã phạm tội, đã lìa bỏ Ðức Chúa,
đã lìa xa Thiên Chúa chúng con,
còn nói lời thâm độc và nổi loạn với Chúa,
ngấm ngầm mưu tính và lẩm nhẩm thốt lời điêu ngoa.
14 Ðức chính trực đã bị bỏ rơi, lẽ công minh sao xa vời quá!
Vì nơi quảng trường, lòng thành tín phải đành nghiêng ngả,
sự liêm chính không thể chen chân.
15 Lòng thành tín đã không còn nữa,
kẻ xa điều gian ác bị cướp bóc liền tay.
Ðức Chúa thấy rồi và gai cả mắt, vì chẳng có chi là chính trực.
16 Người đã thấy chẳng có ai phản ứng,
Người ngạc nhiên vì không ai can thiệp.
Bởi thế, cánh tay của Người đã giải cứu
và đức công chính của Người đã phù trợ.
17 Người lấy đức công chính làm áo giáp hộ thân,
lấy ơn giải cứu làm mũ chiến đội đầu,
Người dùng báo oán làm áo mặc,
và lấy ghen tương làm áo choàng.
18 Người đáp trả xứng với việc làm:
Người thịnh nộ với ai chống đối,
Người trả báo những kẻ thù địch; Người trả báo các đảo xa xăm.
19 Từ phương Tây, người ta sẽ kính sợ danh Ðức Chúa,
và từ phương Ðông, người ta sẽ kính sợ vinh quang Người,
vì Người sẽ đến như dòng sông chảy xiết,
và Thần Khí của Ðức Chúa đẩy nó mạnh thêm.
20 Nhưng đối với Xi-on
và những ai thuộc nhà Gia-cóp đã từ bỏ tội lỗi,
Người sẽ đến như Ðấng Cứu Chuộc.
Ðó là sấm ngôn của Ðức Chúa.
Sấm ngôn
21 Phần Ta, đây là giao ước của Ta với chúng - Ðức Chúa phán -: thần khí của Ta ở trên ngươi và các lời Ta đặt nơi miệng ngươi sẽ không rời khỏi miệng ngươi, khỏi miệng con cái ngươi, và khỏi miệng cháu chắt ngươi - Ðức Chúa phán -, từ nay cho đến mãi muôn đời.