Chương 42 => Sách Tiên Tri Ysaya (I-sai-a) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Bài ca người Tôi Trung - Bài thứ nhất
1 Ðây là người tôi trung Ta nâng đỡ,
là người Ta tuyển chọn và quý mến hết lòng,
Ta cho thần khí Ta ngự trên nó;
nó sẽ làm sáng tỏ công lý trước muôn dân.
2 Nó sẽ không kêu to, không nói lớn,
không để ai nghe tiếng giữa phố phường.
3 Cây lau bị giập, nó không đành bẻ gẫy,
tim đèn leo lét, cũng chẳng nỡ tắt đi.
Nó sẽ trung thành làm sáng tỏ công lý.
4 Nó không yếu hèn, không chịu phục,
cho đến khi thiết lập công lý trên địa cầu.
Dân các hải đảo xa xăm đều mong được nó chỉ bảo.
5 Ðây là lời Thiên Chúa, lời Ðức Chúa,
Ðấng sáng tạo và căng vòm trời,
Ðấng trải rộng mặt đất với hoa màu tràn lan,
Ðấng ban hơi thở cho dân trên mặt đất,
ban sinh khí cho toàn thể cư dân.
6 Người phán thế này: "Ta là Ðức Chúa, Ta đã gọi ngươi,
vì muốn làm sáng tỏ đức công chính của Ta.
Ta đã nắm tay ngươi,
đã gìn giữ ngươi và đặt làm giao ước với dân,
làm ánh sáng chiếu soi muôn nước,
7 để mở mắt cho những ai mù loà,
đưa ra khỏi tù những người bị giam giữ,
dẫn ra khỏi ngục những kẻ ngồi trong chốn tối tăm."
8 Ta là Ðức Chúa, đó là danh Ta.
Vinh quang của Ta, Ta không nhường cho ai khác;
lời tán tụng dành cho Ta, Ta không để các tượng thần tước đoạt.
9 Chuyện cũ đã qua rồi, nay Ta loan báo những điều mới,
và trước khi những điều này xảy ra,
Ta đã cho các ngươi nghe biết.
Bài ca chiến thắng
10 Hát lên mừng Ðức Chúa một bài ca mới,
tán tụng Người đi, từ cùng cõi địa cầu!
Gầm thét lên, hỡi đại dương với muôn ngàn hải vật,
hỡi các đảo và toàn thể dân cư!
11 Nào đồng thanh, hỡi sa mạc cùng với thị thành,
và bao thôn ấp người Kê-đa du mục!
Hò reo lên, hỡi dân miền Núi Ðá,
từ đỉnh cao vời, hãy cất tiếng hoan hô!
12 Nào tất cả cùng tôn vinh Ðức Chúa,
phổ biến cho các đảo bài tán dương Người!
13 Ðức Chúa như vị anh hùng xuất trận,
trang chiến binh, nhiệt khí bừng bừng,
tiếng thét gào, tiếng hét xung phong,
chống thù địch, vung cánh tay dũng tướng.
14 "Từ lâu Ta đã từng nín lặng,
Ta làm thinh, Ta đã dằn lòng,
như sản phụ lâm bồn, Ta rên siết,
Ta hổn hển, Ta thở chẳng ra hơi.
15 Ta sẽ phá tan hoang đồi cùng núi,
làm cho héo tàn mọi cây cỏ xanh tươi,
Ta sẽ khiến sông ngòi thành hoang đảo,
biến hồ ao thành chỗ khô cằn.
16 Ta dẫn người mù tối qua những lối chưa tường,
trên nẻo đường mới lạ, sẽ dìu họ bước đi.
Ta biến đổi bóng tối thành ánh sáng soi họ,
và uốn khúc gập ghềnh thành quan lộ thẳng băng.
Những điều ấy, Ta sẽ thực hiện, không bỏ sót điều nào.
17 Ai tin vào ngẫu tượng, ai thưa cùng tượng đúc:
"Các ngài là thần của chúng tôi",
những người ấy sẽ tháo lui ê chề nhục nhã."
Ít-ra-en mù quáng
18 Người điếc, hãy nghe! Kẻ mù, hãy nhìn cho thấy!
19 Ai mù, nếu không phải là tôi tớ Ta?
Ai điếc như người được Ta sai đi làm sứ giả?
Ai mù như người được Ta quý chuộng?
Ai điếc như người tôi tớ của Ðức Chúa?
20 Ngươi đã thấy nhiều mà vẫn chẳng lưu tâm,
đã mở tai mà vẫn không nghe gì.
21 Vì đức công chính của Người, Ðức Chúa đã vui thích
khi làm cho luật pháp Người nên vẻ vang cao cả.
22 Thế nhưng dân này lại bị cướp phá bóc lột,
mọi người bị nhốt dưới hố sâu,
tất cả bị giam trong ngục tối.
Họ bị cướp mà không người cứu nguy,
bị bóc lột mà không ai lên tiếng đòi: "Trả lại!
23 Ai trong các ngươi để tai nghe điều đó?
Trong tương lai, ai gắng hiểu cho tường?
24 Ai đã để cho Gia-cóp chịu cảnh bóc lột,
đã trao Ít-ra-en vào tay bọn cướp?
Há chẳng phải là Ðức Chúa hay sao?
Quả thật, chúng ta đã đắc tội với Người:
đường lối Người, không ai chịu bước theo,
luật pháp Người, chẳng ai buồn tuân giữ.
25 Chính vì thế, Người trút cơn thịnh nộ xuống dân Người,
cho lan tràn cảnh chiến tranh khốc liệt.
Khắp xung quanh, lửa bừng bừng cháy, mà dân chẳng hiểu gì,
lửa thiêu huỷ nó, mà nó chẳng quan tâm.