Chương 44 => Sách Tiên Tri Ysaya (I-sai-a) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Thiên Chúa giáng phúc cho Ít-ra-en
1 Nhưng giờ đây, hãy lắng nghe,
hỡi Gia-cóp, tôi tớ của Ta, hỡi Ít-ra-en, kẻ Ta tuyển chọn!
2 Ðức Chúa, Ðấng tạo thành ngươi,
Ðấng nắn ra ngươi từ khi ngươi còn trong lòng mẹ,
Ðấng phù trợ ngươi, Người phán thế này:
Ðừng sợ, hỡi Gia-cóp, tôi tớ của Ta,
hỡi Giơ-su-run, kẻ Ta tuyển chọn!
3 Vì Ta sắp đổ mưa xuống những vùng hạn hán
và cho suối chảy trên mảnh đất khô cằn;
trên dòng dõi ngươi, Ta sẽ đổ thần khí,
trên con cháu ngươi, Ta ban muôn phúc lành.
4 Chúng sẽ mọc lên giữa đồng cỏ, như dương liễu bên dòng nước.
5 Người này sẽ nói: tôi thuộc về Ðức Chúa,
người kia sẽ lấy tên Gia-cóp đặt cho mình,
kẻ nọ lại viết lên tay: "thuộc về Ðức Chúa"
và lấy tên Ít-ra-en đặt cho mình.
Chỉ có một Thiên Chúa
6 Ðức Chúa là Vua, là Ðấng cứu chuộc Ít-ra-en,
và là Ðức Chúa các đạo binh, Người phán thế này:
Ta là khởi nguyên, Ta là cùng tận;
chẳng có thần nào hết, ngoại trừ Ta.
7 Ai được như Ta, người ấy cứ lên tiếng,
cứ kể ra và trình bày cho Ta xem
những gì đã xảy ra từ thời cổ đại, khi Ta tạo dựng loài người.
Và những gì sẽ xảy đến, cứ kể ra đi.
8 Ðừng run, đừng sợ.
Ta đã chẳng cho ngươi nghe từ thuở nào,
đã chẳng báo cho ngươi biết đó sao?
Chính các ngươi là nhân chứng của Ta.
Hỏi có thần nào khác, hỏi có núi đá nào khác, ngoại trừ Ta?
Ta biết chắc là không.
Tượng thần là hư vô
9 Thợ nắn ra tượng thần, tất cả bọn họ chẳng là gì hết. Các kiệt tác của họ đều vô dụng. Chúng là nhân chứng của họ, nhưng là những nhân chứng chẳng thấy, chẳng hiểu gì, nên chỉ làm xấu mặt họ mà thôi. 10 Ai lại nắn ra một ông thần, đúc ra một pho tượng để chẳng được gì cả! 11 Ðúng vậy, tất cả những ai sùng bái tượng thần đều phải xấu hổ, và những kẻ tạo ra chúng cũng chỉ là phàm nhân. Họ cứ tụ tập lại hết đi, bước cả ra xem nào! Họ sẽ khiếp run và xấu hổ cả đám.
12 Trên than hồng, anh thợ rèn làm một cái rìu, lấy búa đập thành hình, dùng cả sức mạnh cánh tay mà làm việc. Anh đói đến kiệt sức, khát đến mệt lả. 13 Anh thợ chạm lấy dây chăng, lấy phấn vẽ hình trên gỗ, lấy đục mà chạm trổ theo đường nét com-pa. Anh làm cho nó ra hình người, có vẻ đẹp của con người, để nó ngự trong nhà. 14 Anh đốn bá hương, chọn cây dẻ cây sồi mà anh đã để cho lớn cho chắc giữa bao nhiêu cây cối trong rừng. Anh đã trồng một cây thông, mưa làm cho nó lớn lên. 15 Người ta lấy gỗ làm củi: phần để sưởi, phần để nhóm lửa nướng bánh, rồi phần nữa để tạc tượng thần mà lạy, làm một ông thần mà thờ, 16 Người ta lấy một phần đem chụm lửa, đặt lên đó miếng thịt sắp ăn, nướng cho chín mà ăn cho no; rồi dùng để sưởi, vừa sưởi vừa nói: "A ấm quá! Lại được xem ánh lửa bập bùng." 17 Phần còn dư thì lấy mà làm ra tượng ra thần, rồi thờ rồi lạy, rồi cầu khẩn rằng: "Xin cứu tôi, vì ngài là chúa của tôi!"
18 Chúng đâu biết, đâu hiểu gì, vì mắt chúng không thấy, lòng chúng không hiểu được. 19 Không ai nghĩ lại trong lòng, không ai có chút hiểu biết, chút trí khôn để nói rằng: "Mình đã cho một nửa vào lửa, làm than hồng để nướng bánh, quay thịt mà ăn; phần còn lại, mình đã làm ra thứ đồ ghê tởm, rồi lại đi thờ khúc gỗ như thế sao!" 20 Nó bầu bạn với bụi, với tro, lòng mê muội đã làm nó lạc hướng. Nó không cứu nổi mình mà cũng không biết nói: "Không phải là đồ giả trong tay tôi sao?"
Trung thành với Ðức Chúa
21 Hỡi Gia-cóp, hỡi Ít-ra-en,
hãy nhớ rằng ngươi là tôi tớ của Ta,
Ta đã nắn ra ngươi để ngươi nên tôi tớ của Ta;
và ngươi, hỡi Ít-ra en, ngươi sẽ không làm Ta thất vọng.
22 Ta sẽ làm cho tội của ngươi tan ra như làn khói,
lỗi của ngươi biến mất tựa áng mây.
Hãy trở lại cùng Ta, vì Ta là Ðấng cứu chuộc ngươi.
23 Hò reo lên, hỡi các tầng trời, Ðức Chúa đã ra tay.
Tung hô đi nào, hỡi vực sâu lòng đất;
vang tiếng hò reo, hỡi núi đồi,
hỡi rừng sâu với mọi thứ thảo mộc!
Vì Ðức Chúa đã chuộc Gia-cóp,
đã tỏ vinh quang Người tại Ít-ra-en.
Thiên Chúa tạo thành thế giới và làm chủ lịch sử
24 Ðức Chúa, Ðấng cứu chuộc ngươi,
Ðấng đã nắn ra ngươi từ khi ngươi còn trong lòng mẹ,
Người phán thế này:
Chính Ta là Ðức Chúa đã dựng nên vạn vật,
một tay Ta đã căng vòm trời,
đã trải rộng trái đất, chẳng cần ai giúp đỡ.
25 Ta làm rối loạn những điềm báo của bọn thầy chiêm,
Ta khiến bọn thầy bói nói điên nói dại.
Ta hạ uy tín kẻ khôn ngoan,
biến những kẻ hiểu biết này thành ngu xuẩn.
26 Ta làm cho ứng nghiệm lời của tôi tớ Ta,
cho dự định của các sứ giả Ta được thành tựu.
Ta nói về Giê-ru-sa-lem: "Cho nó có dân cư!",
và về thành thị Giu-đa: "Cho nó được tái thiết!",
những nơi điêu tàn, Ta sẽ xây dựng lại.
27 Ta nói với biển khơi: "Hãy khô cạn;
sông ngòi của ngươi, Ta làm cho khô ráo."
28 Về Ky-rô Ta nói: "Ðó là mục tử của Ta";
nó sẽ làm cho mọi điều Ta muốn được thành tựu
khi Ta nói về Giê-ru-sa-lem: "Cho nó được tái thiết!"
và với đền thờ: "Hãy được dựng lên!"