Nhiều hơn mọi người (07.11.2021 – Chúa Nhật Tuần 32 TN, Năm B)
Lời Chúa: Mc 12, 38-44
Một hôm Ðức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Anh
em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng,
thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng. Họ ưa chiếm ghế danh dự
trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc. Họ nuốt hết tài sản của các
bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Những người ấy sẽ bị kết án
nghiêm khắc hơn”.
Ðức Giêsu ngồi đối diện với thùng tiền dâng cúng
cho Ðền Thờ. Người quan sát xem đám đông bỏ tiền vào đó ra sao. Có lắm người
giàu bỏ thật nhiều tiền. Cũng có một bà goá nghèo đến bỏ vào đó hai đồng tiền
kẽm, trị giá một phần tư đồng bạc Rôma. Ðức Giêsu liền gọi các môn đệ lại và
nói: “Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết.
Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà
này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả
những gì bà có để sống”.
Suy niệm:
Sống ở
đời thì phải đánh giá, tốt, xấu, hay, dở.
Khi
đánh giá thì cần dựa trên những tiêu chuẩn đã định.
Trước
khi trao vương miện hoa hậu, trao Quả Bóng Vàng,
hay
trao giải thưởng cho một cá nhân xuất sắc,
cần xem
ai đó có hội đủ điều kiện để được hay không.
Những
điều kiện này thường phải rõ ràng,
kiểm
tra được, tính toán được cách chính xác.
Tuy
nhiên, khi đánh giá theo những điều kiện trên,
ta lại không
tính được những điều mắt không thấy,
những
điều chỉ mình Chúa thấy, và thấy rất rõ
Ngài
đánh giá con người dựa trên những điều thầm kín.
Vào thời
Đức Giêsu, các kinh sư thuộc giới lãnh đạo.
Phần lớn
các kinh sư thuộc phái Pha-ri-sêu.
Là kinh
sư nên họ thông thạo Kinh Thánh.
Là người
Pha-ri-sêu nên họ giữ nghiêm nhặt Lề Luật.
Bởi đó
không lạ gì khi các kinh sư được dân kính trọng.
Có thể
chính sự kính trọng về mặt tri thức và đạo đức
đã khiến
một số kinh sư rơi vào thái độ tự mãn, tự tôn.
Khi
xúng xính dạo quanh trong bộ áo thụng,
các
kinh sư lôi kéo cái nhìn trầm trồ ngưỡng mộ.
Họ
thích được nổi bật trước đám đông,
thích
là trung tâm của sự chú ý.
Chính
vì thế họ muốn được cúi chào nơi phố chợ,
muốn ngồi
ghế đầu trong hội đường,
muốn chỗ
danh dự khi dự tiệc.
Họ nghĩ
mình có giá trị cao hơn người khác
nên xứng
đáng được hưởng những đặc quyền.
Dân
chúng vẫn thường trọng vọng các kinh sư,
nhưng Đức
Giêsu lại có cái nhìn khác.
Chẳng
những họ không được Thiên Chúa quý trọng,
mà còn
phải chịu án phạt nặng hơn,
vì tội muốn
ăn trên ngồi trước, bất công với các bà góa,
lại giả
vờ cầu nguyện cho dài (Mc 12,40).
Đức Giêsu
có cách đánh giá khác với chúng ta.
Khi ngồi
trước hòm tiền ở Đền thờ,
Ngài đã
quan sát kỹ những người bỏ tiền vô đó.
Nhiều
người giàu bỏ vào đó những số tiền lớn.
Có một
bà góa nghèo rón rén bỏ vào món tiền nhỏ,
chỉ đủ
để mua chút xíu đồ ăn.
Thấy
đây là một bài học ý nghĩa cần dạy cho môn đệ,
Thầy
Giêsu đã gọi họ lại và long trọng khẳng định:
Bà góa
này đã bỏ nhiều hơn mọi người khác.
Chắc
các ông đã sửng sốt khi nghe Thầy nói,
nhưng
đó là cách Thầy Giêsu mở ra cho họ điều mới.
Thầy
cho họ thấy cách đánh giá của Thiên Chúa
thì
khác với cách đánh giá tự nhiên của con người.
Người bỏ
vào nhiều nhất
không
phải là người bỏ vào số tiền lớn nhất,
nhưng
là người dám bỏ vào tất cả những gì mình có.
Bà góa
không dâng cúng điều bà dư thừa,
nhưng
dâng cho Chúa từ cái túng thiếu của mình.
Bà bỏ
vào thùng tất cả những gì bà đang cần để sống.
Như thế
bà đã trao cho Chúa toàn bộ đời mình.
Thầy Giêsu
quen dạy môn đệ từ chuyện đời thường.
Thầy chẳng
cần lớp học, phấn trắng, bảng đen.
Thầy mời
họ cùng tập nhìn, tập đánh giá với Thầy,
từ đó
nhìn thấy vẻ đẹp lấp lánh của viên ngọc thô.
Trong
Nước Trời, có nhiều người giống bà góa nghèo,
chẳng
bao giờ được huy chương hay bằng khen.
Chúng
ta cần tập đánh giá lại chính mình và tha nhân
bằng
thước đo của Thiên Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
Xin hãy lấy và hãy nhận,
tất cả tự do của con, trí nhớ của con,
trí hiểu của con, và tất cả ý muốn của con,
tất cả những gì con có và con sở hữu.
Chúa đã ban chúng cho con,
lạy Chúa, con xin trả lại chúng cho Chúa.
Tất cả là của Chúa.
Xin Chúa xếp đặt theo tất cả ý muốn của Chúa,
xin cho con tình yêu và ân sủng của Chúa,
như thế là đủ cho con.
Thánh Inhaxiô Loyola (LT 234)
Lm. Antôn Nguyễn Cao
Siêu, S.J.