ĐỨNG THẲNG VÀ NGẨNG ĐẦU (29.11.2015 – Chúa nhật 1 Mùa Vọng, Năm C)
ĐỨNG THẲNG VÀ NGẨNG ĐẦU
Lời Chúa:
Lc 21, 25-28.34-36
Ðức Giêsu nói về
ngày Quang lâm của Người rằng: “Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và
các vì sao. Dưới đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh biển gào sóng
thét. Người ta sợ đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống địa cầu,
vì các quyền lực trên trời sẽ bị lay chuyển. Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người
đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến. Khi những biến cố ấy bắt
đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu
chuộc. Vậy anh em phải đề phòng, chớ để lòng mình ra nặng nề vì chè chén say
sưa, lo lắng sự đời, kẻo Ngày ấy như một chiếc lưới bất thần chụp xuống đầu anh
em, vì Ngày ấy sẽ ập xuống trên mọi dân cư khắp mặt đất. Vậy anh em hãy tỉnh
thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng
vững trước mặt Con Người.”
Suy niệm:
Cuộc sống
con người đầy những bất ngờ.
có những điều tôi nghĩ sẽ không bao
giờ xảy ra,
thậm chí tin chắc sẽ không thể xảy ra
được,
vậy mà thực tế chúng lại xảy ra.
Có những bất ngờ thú vị làm tôi
ngất ngây.
Có những bất ngờ đớn đau làm tôi
hụt hẫng.
Lắm người đi coi bói để biết trước
tương lai,
hầu mong tránh được những bất ngờ
bi thảm.
Người Kitô
hữu tin rằng vũ trụ sẽ có ngày cùng tận,
lịch sử sẽ kết thúc bằng biến cố
Ðức Kitô quang lâm.
Nhưng khi nào chuyện đó xảy ra,
chẳng ai biết được.
Nó giống như tấm lưới bất thần chụp
xuống
trên tất cả dân cư trên mặt đất.
Thiên Chúa có tàn nhẫn không khi cứ
thích cái bất ngờ,
khi cứ để cho con người sống trong
thấp thỏm?
Thật ra cái bất ngờ chỉ đáng sợ
khi Ngài đến mà đèn chúng ta đã cạn
dầu,
và những nén bạc Ngài giao vẫn còn
bị chôn giấu.
Nếu chúng ta luôn thanh thoát, sẵn
sàng,
thì việc Ngài đến sẽ là một bất ngờ
thú vị.
Chúng ta
dễ bị ru ngủ bởi những hoan lạc trần thế.
Trái tim chúng ta dễ bị trì trệ,
nặng nề,
vì ăn nhậu say sưa, vì nuông chiều
thân xác,
hay vì quá lo lắng cho cuộc sống
hiện tại.
Cả những lo lắng chính đáng cũng có
thể kéo ta đi xa,
và làm ta đánh mất khả năng dừng
lại.
Chúng ta bị chìm ngập trong những
tính toán làm ăn,
lo toan cho cuộc sống mà quên tìm
lẽ sống.
Bài Tin
Mừng hôm nay cho thấy những điều kinh khủng
những xáo trộn sâu xa trong vũ trụ
vào ngày Chúa đến.
Chúng ta không nên hiểu mọi hình
ảnh ấy theo nghĩa đen.
Ðiều quan trọng hơn là những xáo
trộn nơi lòng người:
lo lắng hoang mang sợ hãi đến hồn
xiêu phách lạc...
Khi Ðức Giêsu ngự đến uy nghi như
vị Thẩm Phán,
nhiều người sẽ khiếp sợ rụng rời
trước nhan Ngài,
nhưng đối với những ai đã tỉnh
thức, cầu nguyện,
thì đây lại là giây phút được mong
đợi từ lâu.
Ðấng họ chỉ thấy trong lòng tin,
nay được diện đối diện.
Ðây là cuộc hạnh ngộ giữa những
người yêu nhau.
Chúa nhận ra tôi, tôi nhận ra Chúa,
Và tôi hiểu rằng chẳng gì có thể
chia lìa được chúng tôi.
Tư thế của người biết mình sắp được
giải thoát
là tư thế đứng, đứng thẳng, đứng
vững, đầu ngẩng cao,
lòng tràn ngập hy vọng và hân hoan
vui sướng
trước chiến thắng dứt khoát và trọn
vẹn của Vua Giêsu.
Mùa Vọng
nhắc ta lần đến đầu tiên của Con Chúa,
và nhắc ta chuẩn bị lần đến cuối
cùng của Ngài.
Giữa hai lần ấy, có biết bao lần
Ngài bất ngờ đến.
Xin cho tôi luôn đứng thẳng, cao
đầu ra đón Ngài,
chẳng chịu bỏ lỡ một lần cùng Ngài
gặp gỡ.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
con thường thấy mình không có giờ cầu nguyện,
không có giờ đi vào sa mạc
để ở bên Chúa và trò chuyện với Ngài.
Nhưng thật ra sa mạc ở sát bên con.
Chỉ cần một chút cố gắng của tình yêu
là con có thể tạo ra sa mạc.
Mỗi ngày có biết bao giây phút có thể gặp Chúa
mà con đã bỏ mất :
Khi chờ một người bạn,
chờ đèn xanh ở ngã tư,
chờ món hàng đang được gói.
Khi lên cầu thang,
khi đến nơi làm việc,
khi kẹt xe,
khi cúp điện bất ngờ.
Thay vì bực bội hay nóng ruột
con lại thấy mình sống an bình
trong sự hiện diện của Chúa.
Lạy Chúa,
những sa mạc ngắn ngủi hằng ngày
giúp con tỉnh thức
để nhạy cảm với ý Chúa.
Xin cho con yêu mến Chúa hơn
để tìm ra những sa mạc mới
và vui vẻ bước vào.
(gợi hứng từ Madeleine Delbrêl)
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ