Chương 50 => Sách Tiên Tri Yêrêmya (Giê-rê-mi-a) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Lời sấm lên án Ba-by-lon

1 Ðây là lời Ðức Chúa phán liên quan tới Ba-by-lon, đất người Can-đê, qua trung gian ngôn sứ Giê-rê-mi-a.

 

Ba-by-lon sụp đổ. Ít-ra-en được giải thoát.

2 Hãy loan báo giữa chư dân và công bố,

nào phất cờ hiệu và công bố.

Ðừng giấu giếm, nói lên đi: Ba-by-lon đã thất thủ,

Ben phải nhục nhã, Mơ-rô-đác tan tành.

(Các tượng thần của nó phải nhục nhã,

các đồ gớm ghiếc của nó bị tan tành.)

3 Vì từ phương Bắc, một dân nổi lên đánh nó;

dân ấy sẽ làm cho xứ sở của nó ra hoang tàn,

không còn ai cư ngụ ở đó, từ loài người cho đến loài vật

đều phải lẩn trốn, đều phải ra đi.

4 Trong những ngày ấy và vào lúc ấy - sấm ngôn của Ðức Chúa -,

con cái Ít-ra-en sẽ đến cùng với con cái Giu-đa;

chúng vừa đi vừa khóc

và tìm kiếm Ðức Chúa, Thiên Chúa của chúng.

5 Chúng hỏi đường đi tới Xi-on, mặt hướng nhìn về đó:

"Nào ta gắn bó cùng Ðức Chúa,

bằng giao ước muôn đời, không thể quên!"

6 Dân Ta là chiên cừu đi lạc, mục tử của chúng đã đánh lừa,

họ đưa chiên đi lòng vòng trên núi;

chiên hết lên núi lại xuống đồi, quên đi mất cả ràn của chúng.

7 Mọi kẻ bắt gặp chúng đều xâu xé,

đối phương của chúng nói rằng:

"Ta đâu có lỗi chi, ấy chỉ vì chúng đắc tội với Ðức Chúa,

xúc phạm tới nơi đức công chính ngự trị,

và phản lại niềm hy vọng của cha ông là chính Ðức Chúa."

8 Hãy trốn khỏi Ba-by-lon, ra khỏi đất người Can-đê;

và nên như những con dê đầu đàn.

9 Vì này, để chống lại Ba-by-lon,

Ta sắp cho nổi lên từ đất phương Bắc,

một đoàn gồm các dân tộc hùng cường;

chúng dàn hàng tiến công, từ phía đó, nó sẽ thất thủ.

Những mũi tên của chúng

như người lính thiện xạ chẳng về không bao giờ.

10 Người Can-đê thành miếng mồi ngon

những người cướp phá nó được no thoả

- sấm ngôn của Ðức Chúa.

11 Thật vậy, các ngươi hãy vui mừng hoan hỷ,

hỡi những người cướp phá phần gia sản của Ta!

Thật vậy, các ngươi hãy tung tăng

như cừu non trong đồng cỏ,

hãy hí vang như ngựa giống!

12 Mẹ của các ngươi rất đỗi nhục nhằn,

người sinh hạ các ngươi phải tủi hổ.

Này, nó sẽ đứng hạng chót giữa chư dân,

thành sa mạc, nên chốn cằn cỗi, hoang vu.

13 Vì Ðức Chúa nổi giận mà nó không còn được ai đến ở,

tất cả nên như chốn hoang tàn;

ai qua lại Ba-by-lon cũng phải kinh ngạc,

và cười chê mọi thương tích của nó.

14 Hãy dàn hàng vây đánh Ba-by-lon tứ phía,

hỡi tất cả các xạ thủ bắn cung,

hãy bắn vào nó, đừng tiếc tên, vì nó đã đắc tội với Ðức Chúa.

15 Từ bốn phía, hãy reo hò xung phong.

Nó giơ tay hàng, các cột trụ của nó sụp đổ,

các tường luỹ của nó bị phá tan.

Vì đó là việc báo oán của Ðức Chúa!

Các ngươi hãy báo oán nó! Hãy làm cho nó những gì nó đã làm!

16 Hãy loại khỏi Ba-by-lon người gieo giống

và kẻ cầm liềm vào thời gặt hái.

Ðể thoát khỏi lưỡi gươm giết người,

ai nấy hãy trở về với dân mình,

ai nấy hãy trốn về quê hương xứ sở.

17 Ít-ra-en là con chiên lạc đàn, bị những con sư tử đuổi bắt.

Con đầu tiên ăn thịt nó là vua Át-sua; rồi sau cùng, kẻ đập vỡ xương nó là Na-bu-côđô-nô-xo, vua Ba-by-lon. 18 Vì thế, Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau: Này Ta sắp trừng phạt vua Ba-by-lon và xứ sở của nó như Ta đã trừng phạt vua Át-sua.

19 Ta sẽ dẫn Ít-ra-en về đồng cỏ của nó,

để nó được ăn cỏ ở Các-men và Ba-san,

trên núi Ép-ra-im và Ga-la-át, nó sẽ được thoả thuê.

20 Trong những ngày ấy và vào lúc ấy - sấm ngôn của Ðức Chúa -

người ta sẽ tìm lỗi lầm của Ít-ra-en mà chẳng thấy,

sẽ tìm tội lỗi của Giu-đa mà đâu có gặp,

bởi vì Ta đã thứ tha cho những người Ta còn để sót lại.

 

Tại Giê-ru-sa-lem, loan báo Ba-by-lon sụp đổ

21 "Nào lên đất Mơ-ra-tha-gim,

hãy tiến lên đánh nó và dân cư Pơ-cốt:

tàn sát, tiêu diệt chúng cho đến người cuối cùng

- sấm ngôn của Ðức Chúa.

Hãy thi hành đúng mọi điều Ta đã truyền cho ngươi."

22 Tiếng giao tranh vang ầm trong xứ! Thật là đại hoạ!

23 Tại sao cái búa đe doạ toàn cõi đất, lại bị bẻ gãy tan tành?

Tại sao giữa chư dân, Ba-by-lon lại nên đồ kinh tởm?

24 Hỡi Ba-by-lon, Ta đã giăng bẫy bắt ngươi,

ngươi mắc phải mà đâu có biết!

Ngươi đã bị bắt và bị giữ lại,

vì ngươi đã khiêu chiến với Ðức Chúa.

25 Ðức Chúa đã mở kho của Người,

và đưa ra những vũ khí để trút cơn giận dữ.

Ðó chính là việc Chúa Thượng, Ðức Chúa các đạo binh,

sẽ thực hiện trong xứ sở người Can-đê!

26 Nào từ khắp nơi hãy đến đó, mở các vựa của nó ra,

chất nó cho thành đống,

rồi tận diệt nó, đừng để cho sót lại một tí gì.

27 Hãy giết sạch bò mộng của nó, cho tất cả phải xuống lò sát sinh.

Khốn cho chúng, vì đã tới ngày, tới thời chúng bị trừng phạt.

28 Hãy nghe đây!

Kìa những kẻ thoát thân và những người chạy trốn

khỏi đất Ba-by-lon, đã về báo cho Xi-on biết,

cuộc báo oán của ÐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta,

Người báo oán cho Ðền Thờ của Người!

 

Tội kiêu căng

29 Hãy tập trung các tay xạ thủ, tất cả những người bắn cung,

để tiến đánh Ba-by-lon.

Hãy vây hãm nó tư bề, đừng để cho kẻ nào chạy thoát.

Hãy đáp trả nó xứng với việc nó làm;

tất cả những gì nó đã làm, hãy làm lại cho nó,

bởi vì nó đã ngạo mạn với Ðức Chúa,

với Ðấng Thánh của Ít-ra-en.

30 Vì thế, các thanh niên sẽ ngã gục trên các quảng trường và tất cả các chiến binh sẽ phải tiêu vong trong ngày đó - sấm ngôn của Ðức Chúa.

31 Này Ta chống lại ngươi, hỡi tên "Ngạo Mạn"

- sấm ngôn của Chúa Thượng là Ðức Chúa các đạo binh -,

vì đã tới ngày, tới thời ngươi bị trừng phạt.

32 Bấy giờ tên "Ngạo Mạn" sẽ lảo đảo té nhào,

chẳng còn ai vực nó đứng lên.

Ta sẽ châm lửa đốt các thành của nó,

lửa sẽ thiêu rụi các vùng phụ cận.

 

Ðức Chúa, Ðấng cứu chuộc Ít-ra-en

33 Ðức Chúa các đạo binh phán thế này:

con cái Ít-ra-en cùng với con cái Giu-đa bị áp bức;

mọi kẻ bắt chúng làm tôi muốn giữ chúng lại,

không chịu thả chúng về.

34 Nhưng Ðấng cứu chuộc chúng thật hùng mạnh,

danh Người là Ðức Chúa các đạo binh;

Người đích thân đứng ra bênh vực chúng,

để cho đất nước được yên hàn,

và khiến dân cư Ba-by-lon run rẩy.

35 Gươm đe doạ người Can-đê, - sấm ngôn của Ðức Chúa -

và đe doạ dân cư Ba-by-lon, đe doạ các thủ lãnh,

các bậc khôn ngoan của nó!

36 Gươm đe doạ những kẻ khoác lác ba hoa, chúng hoá ra điên dại!

Gươm đe doạ các anh hùng của nó,

chúng đâm ra hãi hùng!

37 Gươm đe doạ ngựa xe của nó

và đe doạ tất cả đám đông ô hợp ở giữa nó,

chúng nên như đàn bà!

Gươm đe doạ các kho tàng của nó,

các kho ấy bị cướp sạch!

38 Gươm đe doạ các nguồn nước của nó,

nguồn nước bị cạn khô!

Vì đó là xứ sở của tượng thần,

chúng lảm nhảm vì những Kinh Hoàng của chúng.

39 Vì thế, thú rừng sẽ chung sống với chó hoang,

đà điểu sẽ sống ở đó.

Mãi mãi nó sẽ chẳng còn được ai cư ngụ,

nó sẽ không còn được ai đến ở từ đời này tới đời kia.

40 Giống như khi Thiên Chúa tàn phá Xơ-đôm,

Gô-mô-ra và các vùng lân cận - sấm ngôn của Ðức Chúa.

Sẽ không còn ai cư ngụ ở đó,

sẽ chẳng còn người nào tới đó trú ngụ.

 

Dân tộc phương Bắc và con sư tử vùng sông Gio-đan

41 Này đây, một dân đến từ phương Bắc,

một dân lớn và rất nhiều vua chúa xuất hiện từ tận cùng trái đất.

42 Chúng nắm chắc cung nỏ, gươm đao.

Man rợ hung tàn không mảy may thương xót,

chúng ồn ào như biển gào sóng vỗ.

Trên lưng ngựa, muôn người như một,

chúng sẵn sàng lâm trận tấn công ngươi,

thiếu nữ Ba-by-lon hỡi!

43 Hay tin đó, vua Ba-by-lon tay chân bủn rủn,

nỗi kinh hoàng siết cứng ông ta

khiến ông ta run khiếp như sản phụ lâm bồn.

44 Này, tựa con sư tử lên khỏi bụi rậm ở sông Gio-đan,

tiến về đồng cỏ luôn xanh tốt, thì trong phút giây,

Ta sẽ bắt chúng phải mau ra khỏi đó,

và đặt ở đó người được Ta tuyển chọn.

Vì nào có ai giống như Ta? Ai có thể bắt Ta hầu toà?

Có mục tử nào đứng vững được trước nhan Ta?

45 Vì thế, hãy nghe đây kế hoạch

Ðức Chúa đã mưu tính để lên án Ba-by-lon,

cũng như những toan tính

Người đã dự định để lên án xứ sở người Can-đê:

Quả thật, cả chiên dê nhỏ nhất cũng sẽ bị lôi đi!

Quả thật, đồng cỏ của chúng cũng vì chúng mà phải kinh ngạc!

46 Tin Ba-by-lon bị chiếm giữ làm cõi đất chuyển rung;

tiếng kêu la vang dội giữa chư dân!