Chương 22 => Sách Tiên Tri Yêrêmya (Giê-rê-mi-a) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

1 Ðức Chúa phán như sau: Ngươi hãy xuống đền vua Giu-đa và tại đó, ngươi sẽ công bố lời này: 2 Ngươi sẽ nói: Hãy nghe lời Ðức Chúa, hỡi vua Giu-đa đang ngự trên ngai vàng Ða-vít, vua cũng như các bề tôi và dân của vua đang ra vào các cổng thành này. 3 Ðức Chúa phán như sau: Hãy thực thi lẽ công minh và điều chính trực; hãy giải thoát người bị bóc lột khỏi tay kẻ áp bức; đừng ngược đãi ngoại kiều, trẻ mồ côi và người goá bụa; đừng cưỡng bức và đổ máu người vô tội ở nơi đây. 4 Vì nếu các ngươi ra sức thực thi lời này, thì bấy giờ, các vua ngự trên ngai vàng nối nghiệp Ða-vít sẽ ngồi xe, cỡi ngựa đi qua các cửa đền này, không những chỉ có vua và bề tôi mà cả dân nữa. 5 Nhưng nếu các ngươi không nghe những lời này - sấm ngôn của Ðức Chúa - Ta lấy chính danh Ta mà thề: Nhà này sẽ nên chốn hoang tàn.

6 Thật vậy, Ðức Chúa phán như sau về nhà của vua Giu-đa:

Cho dầu đối với Ta, ngươi là Ga-la-át, là đỉnh núi Li-băng,

nhưng Ta quyết biến ngươi nên sa mạc,

nên thành thị không người cư trú.

7 Nhằm chống lại ngươi,

chính Ta sẽ sai phái những người đến huỷ diệt ngươi,

ai nấy được trang bị sẵn sàng.

Những cây bá hương hảo hạng của ngươi,

chúng sẽ chặt đi và quăng vào lửa.

8 Nhiều sắc dân sẽ đi ngang qua thành này; chúng sẽ nói với nhau: "Vì sao Ðức Chúa lại xử với thành vĩ đại này như thế?" 9 Người ta sẽ đáp lại: "Cũng chỉ vì họ đã bỏ Giao Ước của Ðức Chúa, Thiên Chúa của họ, mà sụp lạy và phụng thờ các thần khác."

 

Những lời sấm lên án các vua.

Lên án vua Sa-lum

10 Ðừng khóc thương người chết, rên rỉ thương khóc nó làm gì!

Có khóc, hãy khóc người phải ra đi, bởi vì nó chẳng còn trở lại,

chẳng còn nhìn thấy nơi chôn nhau cắt rốn.

11 Quả thật, về vua Sa-lum, người lên ngôi cai trị nước Giu-đa, kế vị cha mình là Giô-si-gia-hu, Ðức Chúa phán thế này: Kẻ đã ra đi khỏi chốn này thì sẽ chẳng bao giờ trở lại, 12 vì nó sẽ chết tại nơi nó phải lưu đày, và không bao giờ nhìn thấy chốn này nữa.

 

Lên án vua Giơ-hô-gia-kim

13 Khốn thay kẻ xây nhà xây cửa

mà không đếm xỉa đến lẽ công bình.

Khốn thay kẻ xây lầu son gác tía

mà chẳng màng chi đến điều chính trực.

Khốn thay kẻ bắt anh em mình làm lụng vất vả

mà không tính công sá, không trả thù lao.

14 Nó nói: "Ta sẽ xây cho mình một toà nhà đồ sộ

có gác rộng lầu cao."

Nó trổ nhiều cửa sổ,

bọc tường bằng gỗ bá hương, rồi sơn son thếp vàng.

15 Phải chăng ngươi tỏ mình làm vua cai trị

khi ưa thích xài gỗ bá hương?

Cha ngươi lại chẳng ăn chẳng uống hay sao?

Nhưng ông đã thực thi lẽ công bình, đã làm điều chính trực;

chính vì vậy mà mọi sự nên xuôi xắn cho ông.

16 Ông đã phân xử công minh cho kẻ nghèo hèn túng thiếu,

cũng vì vậy mà mọi sự nên xuôi xắn cho ông.

Xử sự như vậy là biết Ta rồi đó! Sấm ngôn của Ðức Chúa.

17 Còn ngươi, mắt ngươi đâu nhìn gì,

lòng ngươi đâu muốn gì nếu không phải là tư lợi,

nếu không phải là máu người vô tội ngươi có thể đổ ra,

nếu không phải là điều áp bức bạo tàn

ngươi sẵn sàng thực hiện?

18 Vì thế, Ðức Chúa phán thế này

về vua Giu-đa là Giơ-hô-gia-kim, con vua Giô-si-gia-hu:

Người ta sẽ chẳng khóc thương nó:

"Ôi, người anh em của tôi ơi! Ôi, người chị em của tôi ơi!"

Người ta sẽ chẳng khóc thương nó:

"Ôi, chúa thượng! Ôi, đức vua!"

19 Nó sẽ được chôn cất như một con lừa:

người ta sẽ lôi, sẽ quẳng nó

tận bên ngoài các cổng thành Giê-ru-sa-lem.

 

Lên án vua Giô-gia-khin

20 Hãy lên núi Li-băng mà kêu gào;

hãy cất tiếng trên dãy Ba-san;

hãy kêu gào từ dãy núi A-va-rim,

vì mọi kẻ yêu mến ngươi đã bị đè bẹp.

21 Ta đã phán với ngươi lúc ngươi được yên ổn,

nhưng ngươi đã nói: "Tôi chẳng thèm nghe! "

Từ lúc còn trẻ, ngươi vẫn sống như thế,

ngươi đâu có chịu nghe tiếng Ta.

22 Mọi kẻ chăn dắt ngươi sẽ bị gió cuốn sạch,

những kẻ yêu mến ngươi sẽ phải đi đày.

Thật vậy, bấy giờ ngươi sẽ phải hổ ngươi bẽ mặt

vì mọi thói gian ác của ngươi.

23 Chính ngươi là kẻ đang cư ngụ trên núi Li-băng,

tổ ấm của ngươi ở giữa các cây hương bá.

Nhưng than ôi! Khi cơn đau ập xuống thình lình,

ngươi sẽ phải rên siết quằn quại như sản phụ lâm bồn!

24 Ta lấy mạng sống Ta mà thề - sấm ngôn của Ðức Chúa - dù Khon-gia-hu vua Giu-đa, con của Giơ-hô-gia-kim, là chiếc ấn Ta đeo ở tay hữu, Ta cũng sẽ rút ra. 25 Thật vậy, Ta sẽ nộp ngươi vào tay những kẻ tìm hại mạng sống ngươi, vào tay những kẻ làm ngươi phải kinh hãi khi giáp mặt, vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo vua Ba-by-lon, và vào tay người Can-đê. 26 Ngươi và người mẹ đã sinh ra ngươi, Ta sẽ quẳng vào một miền đất xa lạ không phải là nơi chôn nhau cắt rốn của các ngươi, nhưng là nơi các ngươi sẽ phải nhắm mắt lìa đời. 27 Còn miền đất chúng những khát khao mong mỏi trở về, chẳng bao giờ chúng được trở về đó.

28 Khon-gia-hu, con người ấy,

phải chăng là cái bình đất bể nát tồi tàn,

một dụng cụ chẳng ai ngó ngàng chi cả?

Tại sao nó và cả dòng dõi bị quẳng đi,

bị ném vào một miền đất chúng không hề biết đến?

29 Quê hương ơi! Ðất nước ơi! Hãy nghe lời Ðức Chúa.

30 Ðức Chúa phán thế này: Hãy viết về con người ấy:

"Ðứa tuyệt tự! Ðồ vứt đi!"

Vì trong dòng dõi nó, sẽ chẳng có ai thành đạt,

lên ngự trên ngai Ða-vít

và nắm quyền thống trị ở Giu-đa nữa.