Chương 19 => Sách Huấn Ca | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

1 Một người thợ say sưa sẽ không giàu có được,

kẻ coi thường lợi nhỏ sẽ rơi vào nghèo túng.

2 Rượu và đàn bà làm hư hỏng những kẻ thông minh;

ai mê gái điếm sẽ thành vô liêm sỉ,

3 Con người ấy sẽ thành cơ nghiệp cho giòi bọ,

và cuối cùng, con người vô liêm sỉ sẽ bị diệt vong.

 

Chống thói ba hoa

4 Kẻ dễ tin là người nhẹ dạ.

Ai phạm tội thì gây hại cho chính mình.

5 Kẻ lấy sự dữ làm vui sẽ bị lên án.

6 Người ghét thói ba hoa sẽ tránh được sự dữ.

7 Quân tử thì phải nhất ngôn,

như thế, con sẽ không bị hại.

8 Ðừng nói về bạn cũng như về thù,

đừng tiết lộ gì cả, trừ phi không nói là con có lỗi;

9 vì người nghe con nói sẽ dè chừng,

và tới lúc nào đó, sẽ ghét con.

10 Con nghe được chuyện gì ư? Hãy chôn nó trong lòng.

Can đảm lên! Ðiều đó sẽ không làm con nổ tung đâu.

11 Vừa nghe một lời là kẻ ngu đần quằn quại,

như người phụ nữ lúc lâm bồn.

12 Như mũi tên cắm vào đùi người ta thế nào,

thì trong bụng kẻ ngu đần, chuyện đã nghe cũng thế.

 

Kiểm chứng điều nghe nói

13 Hãy điều tra người bạn, có khi nó đã chẳng làm gì;

mà nếu có làm, thì nó sẽ không làm lại nữa.

14 Hãy điều tra người bên cạnh, có khi nó đã không nói gì,

mà nếu có nói, thì nó sẽ không nói lại nữa.

15 Hãy điều tra người bạn, vì thường hay có chuyện vu khống;

nhưng đừng tin mọi lời của người ta.

16 Có kẻ ngã mà đâu cố ý,

và ai lại không lầm lỗi trong lời nói của mình?

17 Hãy điều tra người bên cạnh con trước khi hăm doạ nó,

và dành chỗ cho Luật của Ðấng Tối Cao.

 

Khôn ngoan thật, khôn ngoan giả

20 Khôn ngoan nào cũng là kính sợ Ðức Chúa,

trong mọi khôn ngoan đều có việc thi hành Lề Luật.

22 Nhưng biết điều dữ đâu phải khôn ngoan,

và mưu toan của quân tội lỗi đâu phải là lanh trí.

23 Có cái khôn khéo đáng ghê tởm,

người thiếu khôn ngoan là kẻ ngu đần.

24 Thà trí hiểu kém mà biết kính sợ,

còn hơn khôn khéo mà vi phạm Lề Luật.

25 Có cái khôn khéo tinh vi mà lại bất công,

có kẻ tráo trở nhân nghĩa để đem lẽ phải về mình.

26 Có kẻ xấu, (bên ngoài) thì lom khom, rầu rĩ,

mà (trong) lòng lại đầy xảo trá mưu mô.

27 Nó giấu mặt và giả điếc,

khi không bị nhận diện thì nó lấn át con.

28 Nếu vì yếu sức mà không phạm tội được,

thì khi gặp dịp, nó sẽ làm điều xấu.

29 Xem mặt, bắt hình dong,

giáp mặt, mới nhận ra ai là người có suy nghĩ.

30 Áo của một người, nụ cười nhe răng,

và dáng đi bộc lộ con người ấy.