Chương 11 => Sách Yob (Gióp) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Sự khôn ngoan của Thiên Chúa mời gọi ông Gióp thú tội

1 Bấy giờ ông Xô-pha, người Na-a-mát lên tiếng nói:

2 Kẻ nhiều lời, phải chăng không ai đối đáp nổi?

Khéo ăn khéo nói là chính trực hay sao?

3 Phải chăng những lời lẽ ba hoa của anh

khiến người ta câm miệng?

Anh buông lời chế nhạo, mà chẳng ai làm anh nhục nhã sao?

4 Anh dám khẳng định: "Ðiều tôi nói quả là đúng đắn.

Có Thiên Chúa làm chứng: tôi là người thanh sạch."

5 Nhưng phải chi Thiên Chúa lên tiếng

để trực tiếp ngỏ lời với anh.

6 Phải chi Người cho anh được biết

bao nhiêu bí ẩn của lẽ khôn ngoan

vượt quá tầm hiểu biết của người phàm.

Bấy giờ anh mới rõ:

lầm lỗi của anh, Thiên Chúa đã bỏ quên một phần.

7 Liệu anh có dò nổi mầu nhiệm cao sâu của Thiên Chúa,

liệu anh có nhận thức Ðấng Toàn Năng tuyệt hảo dường nào?

8 Sự tuyệt hảo của Người

cao hơn các tầng trời, liệu anh làm gì được,

sâu thẳm hơn âm phủ, hỏi anh biết được gì,

9 trải dài hơn cõi đất, rộng hơn cả biển sâu?

10 Nếu Người đi qua để cầm tù, và triệu tập đại hội để xử án,

thì ai ngăn cản được Người?

11 Quả thật, Người biết rõ quân vô loại,

tội ác, Người thấy ngay mà không cần chú ý.

12 Vì thế, kẻ ngu si sẽ thành người am hiểu,

và lừa hoang được huấn luyện thành người.

13 Phần anh, nếu anh giữ lòng mình cho kiên vững,

nếu anh dang tay hướng thẳng về Người,

14 nếu anh ném xa điều gian ác trong tay,

và không để cho bất công cư ngụ trong lều,

15 thì bấy giờ, anh sẽ ngẩng mặt lên, không tì ố,

anh sẽ được vững vàng, không sợ hãi chi.

16 Vì bấy giờ anh sẽ quên tại hoạ,

dù anh nhớ tới, nó cũng như dòng nước đã chảy qua.

17 Ðời anh sẽ huy hoàng hơn mặt trời chính ngọ,

và tháng ngày tăm tối

sẽ trở thành như những buổi bình minh.

18 Anh sẽ được vững dạ an lòng vì có niềm hy vọng:

dù đã phải thẹn thùng xấu hổ,

anh sẽ được nghỉ ngơi yên hàn.

19 Anh sẽ nghỉ yên, không bị ai quấy phá,

có nhiều người sẽ tìm đến cầu thân.

20 Còn quân gian ác có mỏi mắt tìm

cũng chẳng thấy nơi nương ẩn,

hy vọng của chúng là trút hơi thở cuối cùng.