Chương 11 => Thư Gửi Tín Hữu Rô-Ma | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



Phần còn sót lại của Ít-ra-en

(1) Vậy tôi xin hỏi: Phải chăng Thiên Chúa đã ruồng bỏ dân Người? Không phải thế! Chính tôi đây cũng là người Ítraen, thuộc dòng dõi Ápraham, thuộc chi tộc Bengiamin. (2) Thiên Chúa không ruồng bỏ dân Người, dân mà Người đã biết từ trước. Anh em chẳng biết truyện ông Êlia trong Kinh Thánh sao? Khi cầu nguyện với Thiên Chúa, ông đã tố cáo dân Ítraen rằng: (3) Lạy Chúa, các ngôn sứ của Ngài, chúng đã giết chết; bàn thờ của Ngài chúng đã phá hủy. Chỉ còn sót lại một mình con, thế mà chúng cũng đang tìm hại mạng sống con. (4) Thiên Chúa đã trả lời ông thế nào? Ta chừa lại cho Ta bảy ngàn người, là những kẻ đã không quỳ gối thờ thần Baan. (5) Ngày nay cũng vậy, còn sót lại một số người được tuyển chọn nhờ ân sủng của Thiên Chúa. (6) Nhưng nếu được chọn nhờ ân sủng, thì không phải là do việc làm, chẳng vậy ân sủng không còn là ân sủng nữa.

(7) Vậy thì sao? Ðiều mà Ítraen tìm kiếm, thì họ đã không đạt được; nhưng những kẻ được tuyển chọn đã đạt được. Còn những người khác thì đã ra cứng lòng, (8) như có lời chép: Thiên Chúa đã cho họ một thần khí hôn mê, cho họ mắt để không thấy, tai để không nghe, mãi cho đến ngày nay. (9) Vua Ðavít cũng nói:

Ước gì bàn tiệc của chúng

nên dò, nên bẫy cho chúng sa vào,

và nên cớ vấp ngã, nên hình phạt đích đáng!

(10) Ước gì mắt chúng mù đi không thấy nữa

và lưng sụm xuống đến muôn đời.

Thiên Chúa sẽ khôi phục Ít-ra-en

(11) Vậy tôi xin hỏi: Phải chăng Ítraen đã vấp đến mức phải ngã quỵ? Không phải thế! Nhưng vì họ sa ngã mà Thiên Chúa cho các dân ngoại hưởng ơn cứu độ, khiến họ phải ganh tị. (12) Nếu vì người Dothái sa ngã mà thế giới được ơn phúc dồi dào, nếu vì họ suy vi mà các dân ngoại được ơn phúc dồi dào, thì khi họ trở về đông đủ, tình trạng còn tốt đẹp hơn biết mấy! (13) Tôi xin ngỏ lời với anh em là những người gốc dân ngoại. Với tư cách là Tông Ðồ các dân ngoại, tôi coi trọng chức vụ của tôi, (14) mong sao nhờ vậy mà tôi làm cho anh em đồng bào tôi phải ganh tị, và tôi cứu được một số anh em đó. (15) Thật vậy, nếu vì họ bị gạt ra một bên mà thế giới được hòa giải với Thiên Chúa, thì việc họ được thâu nhận lại là gì, nếu không phải là từ cõi chết bước vào cõi sống?

Cây ô-liu dại và cây ô-liu tốt

(16) Nếu cái bánh đầu tiên mà thánh thì cả khối bột làm bánh cũng vậy; nếu rễ cây mà thánh, thì cành cây cũng vậy. (17) Một số cành cây ôliu đã bị chặt đi, còn bạn là ôliu dại đã được tháp vào đó, và cùng được hưởng sự sống dồi dào từ rễ cây ôliu chính. (18) Vì thế, bạn đừng có lên mặt khinh dể các cành khác. Thì bạn cứ lên mặt đi! Ðâu phải bạn mang rễ, mà là rễ mang bạn! (19) Có lẽ bạn sẽ nói: "Một số cành đã bị chặt đi, để tôi được tháp vào." (20) Ðúng thế! Vì họ không tin mà đã bị chặt đi, còn bạn vì tin mà còn đó. Ðừng có tự cao tự đại, nhưng phải sợ thì hơn. (21) Thật vậy, nếu những cành tự nhiên, mà Thiên Chúa đã không tha, thì Người cũng sẽ chẳng tha bạn đâu. (22) Bạn hãy xem Thiên Chúa nhân từ và nghiêm khắc thế nào: Người nghiêm khắc với những kẻ sa ngã, nhưng nhân từ với bạn, cứ một mực cậy nhờ vào lòng nhân từ đó. Chẳng vậy, cả bạn nữa cũng sẽ bị chặt đi. (23) Còn người Dothái, nếu họ từ bỏ thái độ ngoan cố chẳng chịu tin, thì họ sẽ được tháp vào, vì Thiên Chúa thừa sức tháp họ một lần nữa. (24) Nếu bạn vốn là cành của cây ôliu dại, mà còn được chặt đi và tháp vào cây ôliu tốt, trái lẽ tự nhiên, thì phương chi họ vốn là những cành của cây ôliu chính, họ lại càng có thể được tháp vào cây cũ.

Ít-ra-en sẽ trở lại

(25) Thưa anh em, tôi không muốn anh em chẳng hay biết mầu nhiệm này, để anh em đừng tự cho mình là khôn, đó là: một phần dân Ítraen đã ra cứng lòng, cho đến khi các dân ngoại gia nhập đông đủ. (26) Như vậy, toàn thể Ítraen sẽ được cứu độ, như có lời chép: Từ núi Xion, vị Cứu Tinh sẽ đến, Người sẽ loại bỏ những điều vô đạo khỏi nhà Giacóp. (27) Ðó sẽ là giao ước của Ta với chúng, khi Ta xóa bỏ tội lỗi chúng.

(28) Theo Tin Mừng, thì họ đã trở nên thù địch, và đó là vì anh em; nhưng theo ơn tuyển chọn, họ là những người được yêu thương, và đó là vì các tổ phụ. (29) Quả thế, khi Thiên Chúa đã ban ơn và kêu gọi, thì Người không hề đổi ý.

(30) Thật vậy, trước kia anh em đã không vâng phục Thiên Chúa, nhưng nay anh em đã được thương xót, vì họ không vâng phục; (31) họ cũng thế: nay họ không vâng phục Thiên Chúa, vì Người thương xót anh em, nhưng đó là để chính họ cũng được thương xót. (32) Quả thế, Thiên Chúa đã giam hãm mọi người trong tội không vâng phục, để thương xót mọi người.

Ca tụng thánh ý nhiệm mầu

(33) Sự giàu có, khôn ngoan và thông suốt của Thiên Chúa sâu thẳm dường nào! Quyết định của Người, ai dò cho thấu! Ðường lối của Người, ai theo dõi được! (34) Thật vậy, ai đã biết tư tưởng của Chúa? Ai đã làm cố vấn cho Người? (35) Ai đã cho Người trước, để Người phải trả lại sau? (36) Vì muôn vật đều do Người mà có, nhờ Người tồn tại và quy hướng về Người. Xin tôn vinh Thiên Chúa đến muôn đời! Amen.