Chương 2 => Baruk | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

1 Do đó, Chúa đã thi hành lời Người đã phán về chúng tôi, về các thẩm phán của chúng tôi đã cai trị Israel, về các vua của chúng tôi, về các đầu mục của chúng tôi và về mọi người của Israel và của Yuđa. 2 Chưa bao giờ, dưới cả trời, đã xảy ra như đã xảy ra ở Yêrusalem theo điều đã được viết trong Lề luật Môsê: 3 Là chúng tôi đi tới chỗ mỗi người ăn thịt con trai của mình, mỗi người (ăn thịt) con gái của mình. 4 Người đã phó nộp chúng dưới quyền lực của tất cả mọi vương quốc xung quanh chúng tôi để nên điều ô nhục và nguyền rủa giữa mọi dân xung quanh, nơi Chúa đã đánh chúng tôi tản mác. 5 Chúng đã phải phục tùng thay vì làm chủ, bởi vì chúng tôi đã phạm tội chống lại Chúa Thiên Chúa chúng tôi, mà không nghe tiếng Người.

6 Thuộc về Chúa Thiên Chúa chúng tôi, công chính; nhưng phần chúng tôi và phần cha ông chúng tôi, nỗi nhục nơi mặt như xảy ra ngày hôm nay. 7 Tất cả mọi tai họa Chúa đã tuyên phán trên chúng tôi đã đến trên chúng tôi. 8 Và chúng tôi đã không vỗ về nhan Chúa, mỗi người lánh xa những tư tưởng của lòng xấu xa của mình, 9 do đó Chúa đã để ý trên các tai họa này và kéo chúng đến trên chúng tôi. Bởi vì Chúa công minh trong mọi công việc Người đã truyền cho chúng tôi, 10 và chúng tôi đã không nghe lời Người mà đi theo các lệnh truyền Chúa đã đặt trước mặt chúng tôi.

Khẩn nài

11 Và bây giờ, lạy Chúa Thiên Chúa của Israel, Người đã đem dân của Người ra khỏi xứ Aicập bằng bàn tay mạnh, bằng dấu lạ và điềm thiêng, bằng quyền phép lớn lao và bằng cánh tay giương, Người đã gây được một Danh như thấy ngày nay. 12 Chúng tôi đã phạm tội, chúng tôi đã ra tuồng vô đạo, bất chính, lạy Chúa Thiên Chúa chúng tôi, đối với tất cả lệnh truyền của Người. 13 Chớ gì cơn thịnh nộ của Người cất khỏi chúng tôi, bởi vì chúng tôi còn ít oi giữa các dân Người đã đánh chúng tôi tản mác. 14 Lạy Chúa, xin chiếu nhận lời cầu nguyện và khẩn nài của chúng tôi, xin giải thoát chúng tôi vì cớ Người và làm cho chúng tôi được nghĩa trước mặt những kẻ đã phát lưu chúng tôi, 15 ngõ hầu toàn thể mặt đất biết rằng Người là Thiên Chúa chúng tôi, bởi vì Israel và dòng dõi nó mang Danh Người. 16 Lạy Chúa, xin hãy nhìn từ thánh cung của Người và xin hãy nghĩ đến chúng tôi. Lạy Chúa, xin ghé tai Người và xin hãy nghe. 17 Lạy Chúa, xin mở mắt và xin hãy nhìn: Không phải là những kẻ chết trong âm phủ, những kẻ sinh khí đã bị cất đi khỏi lòng dạ, chúc Chúa vinh quang và công chính, 18 mà là những kẻ, hồn đầy sầu muộn, bước đi cụp xuống và kiệt sức, mắt mòn mỏi và hồn dói khát, chính những kẻ ấy chúc Người vinh quang và công chính lạy Chúa.

19 Bởi không phải vì những việc làm công minh chính trực của cha ông chúng tôi và của các vua chúng tôi mà chúng tôi đặt lời khẩn nài của chúng tôi trước Nhan Người, lạy Chúa Thiên Chúa chúng tôi. 20 Bởi Người đã gửi đến trên chúng tôi cơn giận dữ và thịnh nộ của Người như Người đã tuyên bố qua các tôi tớ của Người (là) các tiên tri, rằng: 21 "Chúa phán thế này: Hãy cúi đầu và làm tôi vua Babylon, và các ngươi sẽ ở lại trong xứ Ta đã ban cho cha ông các ngươi. 22 Nhưng nếu các ngươi không nghe tiếng của Chúa mà làm tôi vua Babylon, 23 thì, trong các thành Yuđa và nơi các phố phường Yêrusalem, Ta sẽ cho im bặt tiếng mừng vui, tiếng hoan lạc, tiếng cô dâu chú rể, và xứ sẽ thành một cõi hoang vu". 24 Nhưng chúng tôi đã không nghe tiếng Người mà làm tôi vua Babylon và Người đã thi hành lời Người đã phán qua các tôi tớ Người (là) các tiên tri, rằng: Hài cốt của các vua chúng tôi và hài cốt của cha ông chúng tôi sẽ bị bốc ra khỏi chỗ của chúng, 25 và này, chúng bị vất phơi nắng ban ngày, giá ban đêm. Và người ta chết giữa những cơn cùng quẫn khủng khiếp, bằng gươm, bằng đói, bằng ôn dịch. 26 Và Người đã làm ngôi Nhà mang Danh Người nên như ngày hôm nay vì sự độc dữ của Nhà Israel và của Nhà Yuđa.

27 Tuy nhiên Người đã đối xử với chúng tôi, lạy Chúa Thiên Chúa chúng tôi, theo tất cả lòng khoan dung của Người và theo tất cả lòng thương xót lớn lao của Người. 28 Như Người đã tuyên bố qua Môsê tôi tớ của Người, ngày Người truyền cho ông viết Lề luật của người trước mặt chúng, con cái Israel rằng: 29 "Nếu các ngươi không nghe tiếng Ta thì đoàn lũ bao la và vô số này sẽ bị giam lại còn một số nhỏ giữa các dân, nơi Ta sẽ đánh chúng tản mác, 30 quả Ta biết chúng cũng sẽ không nghe Ta, bởi vì đây là một dân cứng cổ. Nhưng trong xứ chúng bị đày, chúng sẽ hối tiếc trong lòng 31 và chúng sẽ biết Ta là Chúa Thiên Chúa của chúng. Ta sẽ ban cho chúng tấm lòng và lỗ tai để nghe. 32 Chúng sẽ ngợi khen Ta nơi đất chúng bị đày, chúng sẽ nhớ lại Danh Ta. 33 Chúng sẽ không còn cứng cổ và tránh xa những hành động xấu xa của chúng, bởi vì chúng sẽ nhớ lại số phận của cha ông chúng, những người đã phạm tội chống lại Chúa. 34 Ta sẽ đưa chúng về lại xứ Ta đã thề hứa với cha ông chúng, Abraham, Ysaac và Yacob, ở đó chúng sẽ làm chủ. 35 Ta sẽ thiết lập cho chúng một Giao ước vĩnh cửu để Ta là Thiên Chúa của chúng và để chúng là dân của Ta. Và Ta sẽ không còn xua đuổi Israel, dân Ta khỏi xứ Ta đã ban cho chúng".