Chương 5 => Aica | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Ai Ca V
1 Xin Người nhớ đến, lạy Yavê, cơ sự của chúng tôi.
Hổ nhục của chúng tôi, xin Người đoái trông nhìn đến.
2 Cơ nghiệp chúng tôi đã chuyển cho người xa lạ,
nhà cửa chúng tôi cho khách tha bang.
3 Chúng tôi đã nên mồ côi, không cha, mẹ chúng tôi đã thành góa bụa.
4 Nước nôi của mình, chúng tôi phải xuất bạc mua uống;
củi của chúng tôi, chúng tôi có trả giá mới được đem về.
5 Ách trên cổ, chúng tôi bị lùa đuổi tới.
Chúng tôi dãi dầu, không chút nghỉ ngơi.
6 Chúng tôi chìa tay cho Aicập, Assur, để được no miếng bánh.
7 Cha ông chúng tôi lỗi lầm, họ không còn nữa;
tội vạ của họ, chúng tôi chuốc lấy.
8 Lũ tôi mọi thống trị chúng tôi, không người giựt thoát tay chúng.
9 Hầu vong mạng, chúng tôi mới tải được bánh ăn về,
xông pha gươm giáo trong sa mạc.
10 Da chúng tôi như bị thiêu hỏa lò, vì cơn đói đốt ruột.
11 Tại Sion, chúng hãm hiếp đàn bà,
trong các thành Yuđa gái tân (bị nhục).
12 Tay chúng treo họng hàng trưởng lão.
Mặt già lão cũng chẳng được kính vì.
13 Trai tráng è thân xay cối, trẻ con lảo đảo dưới bó củi.
14 Bô lão bỏ việc cổng thành; trai tráng bãi việc cầm ca.
15 Lòng chúng tôi không còn hoan lạc. Nhảy múa đã đổi thành tang ma.
16 Triều thiên trên đầu đã rơi xuống.
Khốn cho chúng tôi, bởi đã phạm tội!
17 Này vì sao mà lòng chúng tôi đã phải đớn đau,
vì lẽ nào mắt chúng tôi sầm tối?
18 Vì núi Sion đã phải tan hoang, tới lui trên đó, chỉ còn chó sói.
19 Còn Người, lạy Yavê, Người sẽ vĩnh thời hiển ngự.
Ngai của Người còn mãi đời đời.
20 Làm sao Người hằng quên chúng tôi?
người bỏ chúng tôi đằng đẳng bao ngày?
21 Xin quay chúng tôi trở lại với Người, lạy Yavê,
và chúng tôi sẽ trở lại.
Xin đổi mới ngày đời chúng tôi như thuở xa xưa.
22 Phải chăng Người đã bỏ luôn chúng tôi?
Người đã giận chúng tôi không cùng?