Chương 35 => Sách Dân Số | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Phần của các Lêvit

1 Yavê phán với Môsê trong vùng Hoang giao Moab, bên (sông) Yorđan (đối diện) với Yêrikhô rằng:

"2 Hãy truyền cho con cái Israel nhường cho các Lêvit những thành cư trú trong các địa sở thuộc phần của chúng; các ngươi cũng sẽ nhường cho các Lêvit đồng cỏ xung quanh các thành ấy. 3 Các thành sẽ là nơi chúng cư trú, còn đồng cỏ thì để cho thú vật, của cải, và các vật chúng nuôi. 4 Ðồng cỏ những thành các ngươi nhường cho các Lêvit, từ tường thành ra ngoài, sẽ là một ngàn xích chu vi.

"5 Các ngươi sẽ đo, bên ngoài thành, phía Ðông, hai ngàn xích; phía Nam, hai ngàn xích; phía Tây, hai ngàn xích; phía Bắc, hai ngàn xích; còn thành ở chính giữa: đó là đồng cỏ các thành của chúng. 6 Những thành các ngươi nhường cho các Lêvit là: sáu thành tị nạn, các ngươi dành cho kẻ sát nhân chạy đến nương ngụ; và thêm vào đó, các ngươi sẽ nhường cho chúng bốn mươi hai thành nữa. 7 Tổng số những thành các ngươi nhường cho Lêvit là bốn mươi tám thành, thành và đồng cỏ các thành. 8 Những thành các ngươi nhường cho đó là thành phần địa sở con cái Israel: ai có nhiều, các ngươi lấy nhiều hơn; ai có ít, các ngươi sẽ lấy ít hơn; mỗi người sẽ nhường số thành của mình cho Lêvit tùy theo phần cơ nghiệp mình đã thừa hưởng".

 

Thành tị nạn

9 Yavê phán với Môsê rằng: "10 Hãy bảo con cái Israel và ngươi sẽ nói với chúng:

"Khi các ngươi qua (sông) Yorđan lên đất Canaan, 11 các ngươi sẽ lựa một số thành làm thành tị nạn cho các ngươi: đó là nơi kẻ sát nhân đả thương sinh mạng sơ ý sẽ chạy đến nương náu. 12 Và các thành ấy sẽ làm chốn tị nạn cho các ngươi tránh kẻ phục thù, hầu kẻ sát nhân khỏi phải chết trước khi ra tòa trước mặt công hội. 13 Những thành các ngươi nhường cho đó sẽ là sáu thành tị nạn cho các ngươi. 14 Các ngươi sẽ nhường ba thành bên kia sông Yorđan; và các ngươi sẽ nhường ba thành trên đất Canaan, đó là những thành tị nạn. 15 Các thành ấy là chốn tị nạn cho con cái Israel, cho khách trú, và người ngụ cư ở giữa các ngươi; ngõ hầu kẻ nào vô ỷ đả thương mạng người có thể chạy đến nương náu ở đó.

"16 Nếu nó dùng đồ sắt đánh người kia làm người ấy chết, thì nó là sát nhân: kẻ sát nhân sẽ phải chết. 17 Nếu nó đập người kia bằng đá nơi tay, có thể làm chết người, và người kia đã chết, thì nó là sát nhân: kẻ sát nhân sẽ phải chết. 18 Nếu với đồ vật bằng gỗ nơi tay có thể làm chết người mà nó đã đánh chết người kia, và người kia đã chết, thì nó là sát nhân, kẻ sát nhân sẽ phải chết. 19 Kẻ nào lĩnh huyết thù, chính người ấy sẽ giết kẻ sát nhân: khi bắt gặp nó, người ấy sẽ được giết nó.

"20 Nếu bởi oán hận, nó đã xô đẩy người kia hay cố ý ném vật gì trúng người kia làm người kia chết, 21 hay bởi hiềm thù, nó đã giơ tay đánh đập người kia và người kia đã chết, thì kẻ đã đánh đập sẽ phải chết, nó là kẻ sát nhân; người lĩnh huyết thù sẽ được giết nó khi nào bắt gặp. 22 Nhưng nếu nói đã xô đẩy bởi ngẫu nhiên chứ không phải bởi hiềm thù, hay là vô ý ném vật gì trúng người kia, 23 hay là sẵn có viên đá nào có thể làm chết người, nó đã đánh rơi trên người kia mà không trông thấy, và người kia đã chết, tuy chẳng có thù ghét gì người ấy cũng chẳng muốn giá họa cho người ấy, 24 cộng đồng sẽ xét xử giữa người đả thương người ta và người lĩnh huyết thù, chiếu theo các luật lệ này, 25 cộng đồng sẽ cứu kẻ ngộ sát khỏi tay người lĩnh huyết thù; và cộng đồng sẽe cho nó trở về thành tị nạn, nơi nó đã chạy đến nương náu. Nó sẽ lưu lại đó cho đến khi thượng tế chết, vị đã được xức dầu thánh. 26 Nếu kẻ sát nhân ra khỏi ranh giới thành tị nạn, nơi nó đã chạy đến nương náu, 27 và người lĩnh huyết thù hạ sát người sát nhân, người ấy sẽ không mắc vạ máu, 28 vì nó phải lưu lại trong thành tị nạn cho đến khi thượng tế chết; sau khi thượng tế chết rồi, thì kẻ ngộ sát được trở về đất đai địa sở của mình. 29 Ðó là những điều luật pháp các ngươi phải giữ suốt mọi thế hệ các ngươi, mọi nơi các ngươi ở".

"30 Phàm ai đả thương mạng người, người ta sẽ dựa trên khẩu cung của các nhân chứng mà hạ sát người sát nhân; nhưng lời cung khai của một nhân chứng không thể kết tội xử tử mạng người. 31 Và các ngươi sẽ không nhận tiền chuộc mạng của kẻ sát nhân can án chết, vì nó phải chết. 32 Và các ngươi sẽ không nhận tiền chuộc của kẻ phải nương náu trong thành tị nạn, để cho nó về quê nó trước khi (thượng) tế chết. 33 Các ngươi sẽ không làm cho đất các ngươi sẽ ở ra uế tục, vì chính máu đổ ra làm uế tục đất ấy, và vô phương xá tội cho đất vì máu đã đổ ra trên đất, trừ phi là bằng máu kẻ đã đổ máu. 34 Và ngươi sẽ không làm ra nhơ uế đất trên đó các ngươi lập cư, và Ta trú ngụ, vì Ta là Yavê Ðấng đã trú ngụ giữa con cái Israel.