Đấng từ trên cao mà đến (16.4.2015 – Thứ năm Tuần 2 Phục sinh)
Đấng từ trên cao mà đến
Lời Chúa: Ga 3, 31-36
Khi ấy, ông Gioan
nói để làm chứng về Chúa Giêsu rằng: “Đấng từ trên cao mà đến thì ở trên mọi
người; kẻ từ đất mà ra thì thuộc về đất và nói những chuyện dưới đất. Đấng từ
trời mà đến thì ở trên mọi người; Người làm chứng về những gì Người đã thấy đã
nghe, nhưng chẳng ai nhận lời chứng của Người. Ai nhận lời chứng của Người, thì
xác nhận Thiên Chúa là Đấng chân thật. Quả vậy, Đấng được Thiên Chúa sai đi,
thì nói những lời của Thiên Chúa, vì Thiên Chúa ban Thần Khí cho Người vô ngần
vô hạn. Chúa Cha yêu thương người Con và đã giao mọi sự trong tay Người. Ai tin
vào người Con thì được sự sống đời đời; còn kẻ nào không chịu tin vào người Con
thì không được sự sống, nhưng cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đè nặng trên kẻ ấy.”
Suy niệm:
Giêsu ơi!
Ngài từ đâu đến?
Tôi là Đấng từ trên cao mà đến.
Tôi là Đấng từ trời mà đến (c.31).
Tôi sinh ra trên đất, sống trên
đất, chết trên đất.
Nhưng tôi không thuộc về đất, đất
không phải là gốc của tôi.
Gốc của tôi ở nơi cung lòng Thiên
Chúa (Ga 1, 18).
Dù cư ngụ trên mặt đất, tôi vẫn
luôn hướng về Cha tôi trên trời.
Khi làm xong sứ mạng, tôi sẽ trở về
với gốc của tôi.
Giêsu ơi!
Ngài làm gì vậy?
Tôi làm chứng về điều tôi đã thấy
và đã nghe (c. 32).
Tôi làm chứng về Thiên Chúa là Cha
của tôi.
Tôi đã thấy việc Người làm và đã
nghe tiếng Người nói.
Nhiều vĩ nhân diễn tả rất hay, rất
đúng về Thiên Chúa
và cũng có kinh nghiệm rất sâu về
Người.
Nhưng họ không phải là Con như tôi.
Họ chẳng thể nào gần mầu nhiệm
Thiên Chúa như tôi.
Chẳng ai biết Cha bằng Con, không
ai biết Cha trừ ra Con (Lc 10, 22).
Chỉ mình tôi mới có thể vén mở trọn
vẹn khuôn mặt Thiên Chúa.
Giêsu ơi! Ngài là ai?
Tôi là
người được Thiên Chúa sai đến với nhân loại trên mặt đất (c. 34).
Chẳng
có giây phút nào tôi quên mình là Con, người được sai.
Chẳng
có giây phút nào tôi quên Cha tôi là Đấng sai tôi.
Khi
nhận mình triệt để tùy thuộc vào Cha, tôi chẳng hề xấu hổ.
Tôi
đáng tin vì chính sự tùy thuộc đó.
Tôi
chẳng làm điều gì tự mình,
tôi
chỉ làm điều tôi đã thấy Cha tôi làm (Ga 5, 19).
Tôi
chẳng nói điều gì tự mình,
tôi
chỉ nói điều tôi đã nghe Cha tôi nói (Ga 8, 26).
Chính
khi tôi tùy thuộc trọn vẹn vào Cha mà tôi được tự do.
Giêsu ơi!
Ngài có hạnh phúc không?
Tôi hạnh phúc vì tôi yêu và được
yêu.
Cha tôi yêu mến tôi và tôi ở lại
trong tình yêu của Cha (Ga 15, 10),
Người vẫn ở với tôi và không để tôi
cô độc (Ga 8, 29).
Người yêu mến tôi vì tôi dám hy
sinh mạng sống cho đoàn chiên (Ga 10, 17).
Tình yêu của Cha thể hiện qua việc
Người trao phó mọi sự trong tay tôi (c. 35).
Tôi có quyền phán xét, quyền cho
sống lại ngày sau hết, quyền trên mọi xác phàm.
Bởi vậy tôi mới nói mọi sự Cha có
là của tôi (Ga 16, 15).
Hãy đón
nhận lời chứng của tôi (c. 33).
Hãy tin vào tôi để được sự sống
vĩnh hằng ngay từ đời này (c. 36).
Hãy đến
với tôi để được chia sẻ cùng một sứ mạng và vinh quang.
Cầu nguyện:
Lạy Cha,
con phó mặc con cho Cha,
xin dùng con tùy sở thích Cha.
Cha dùng con làm chi, con cũng xin cảm ơn.
Con luôn sẵn sàng, con đón nhận tất
cả.
Miễn là ý Cha thực hiện nơi con
và nơi mọi loài Cha tạo dựng,
thì, lạy Cha, con không ước muốn chi
khác nữa.
Con trao linh hồn con về tay Cha.
Con dâng linh hồn con cho Cha,
lạy Chúa Trời của con,
với tất cả tình yêu của lòng con,
Vì con yêu mến Cha,
vì lòng yêu mến
thúc đẩy con phó dâng mình cho Cha,
thúc đẩy con trao trọn bản thân về
tay Cha,
không so đo,
với một lòng tin cậy vô biên,
vì Cha là Cha của con.
(Charles de
Foucauld)
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ