CÒN PHẢI ĐỢI AI? (11.12.2016 – Chúa nhật 3 Mùa Vọng, năm A)
CÒN PHẢI ĐỢI AI?
Lời Chúa: Mt 11, 2-11
Ông Gioan lúc ấy đang ngồi tù, nghe biết những
việc Ðức Kitô làm, liền sai môn đệ đến hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, Thầy có thật
là Ðấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác?” Ðức Giêsu trả
lời: “Các anh cứ về thuật lại cho ông Gioan những điều mắt thấy tai nghe: Người
mù xem thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết
sống lại, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng, và phúc thay người nào không vấp ngã vì
tôi.”
Họ đi rồi, Ðức Giêsu bắt đầu nói với đám đông về ông Gioan
rằng: “Anh em ra xem gì trong hoang địa? Một cây sậy phất phơ trước gió chăng?
Thế thì anh em ra xem gì? Một người mặc gấm vóc lụa là chăng? Kìa những người
mặc gấm vóc lụa là thì ở trong cung điện nhà vua. Thế thì anh em ra xem gì? Một
vị ngôn sứ chăng? Ðúng thế đó; mà tôi nói cho anh em biết, đây còn hơn cả ngôn
sứ nữa. Chính ông là người Kinh Thánh đã nói tới khi chép rằng:
Này Ta sai sứ giả của Ta đi trước mặt Con,
người sẽ dọn đường cho Con đến.
Tôi nói thật với anh em: trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ,
chưa từng có ai cao trọng hơn ông Gioan Tẩy Giả. Tuy nhiên kẻ nhỏ nhất trong
Nước Trời còn cao trọng hơn ông.”
Suy niệm:
“Anh em ra xem gì trong
hoang địa?”
Ðức Giêsu
đã ba lần đặt câu hỏi như thế.
Hẳn không
phải để xem một cây sậy bị gió lay,
vì Gioan
chẳng phải là người dễ lung lay, khuất phục.
Cũng không
phải để xem người mặc lụa là gấm vóc,
vì Gioan
chỉ có áo lông lạc đà và dây lưng da.
Nhưng để
gặp một vị ngôn sứ cao trọng hơn cả,
vì ông ở
đỉnh cao kết thúc Cựu Ước,
đồng thời
ông là người giới thiệu Ðức Kitô cho dân Israel.
Ðối với ông, Ðức Kitô là
Ðấng mạnh mẽ.
Ngài đến
sau ông, nhưng mạnh hơn ông (x. Mt 3,11).
Ngài như
người cầm rìu chặt mọi cây không sinh trái
và quăng
vào lửa (x. Mt 3,10).
Ngài còn
như người cầm nia sàng sảy (x. Mt 3,12),
thóc lép
thì cho vào lửa, thóc mẩy thì thu vào kho.
Ngài sẽ
thanh tẩy trong Thánh Thần và lửa (x. Mt 3,11).
Quả thực
Ngài là vị thẩm phán đáng sợ.
Ngài trừng
phạt tội nhân bằng ngọn lửa không hề tắt.
Khi ở tù, Gioan vẫn nghe
biết các việc Ðức Giêsu làm.
Thật chẳng
có gì giống với những điều ông đã loan báo.
Ngỡ ngàng,
hoang mang, ông sai môn đệ đến gặp Ngài.
Ðức Giêsu
kín đáo cho thấy Ngài thật là Ðức Kitô,
vì Ngài
làm ứng nghiệm những lời ngôn sứ Isaia loan báo.
Ngài không
phải là một Mêsia đoán phạt, báo thù,
nhưng là
một Mêsia xót thương cúi xuống người đau khổ.
Gioan đứng
trước một thách đố.
Ông có
chịu đổi quan niệm của mình về Ðấng Mêsia không?
Nếu không
đổi, ông chẳng thể nào đón nhận Ðức Giêsu,
Ðấng mà
ông đã giới thiệu là Kitô, là Mêsia.
“Phúc thay
người nào không vấp ngã vì tôi.”
Phêrô cũng đã vấp ngã sau
khi tuyên xưng đức tin.
Ông không
thể nào chấp nhận một Ðấng Mêsia chịu đau khổ.
Giona cũng
nổi giận, vì Thiên Chúa không phạt dân Ninivê
như lời
ông loan báo (x. Ga 3,4; 4,1).
Như thế cả
Giona, Gioan hay Phêrô
đều phải
mở ra để đón lấy Thiên Chúa bất ngờ.
Ngài không
như điều ta tưởng,
thậm chí
có khi Ngài ngược với điều ta rao giảng.
Gioan đã
vượt qua chính mình khi nói:
“Ngài phải
lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Ga 3,30).
Ông đã
giới thiệu môn đệ và dân chúng đến với Ðức Giêsu.
Nhưng ông
còn phải vượt qua chính mình một lần nữa,
khi chấp
nhận thanh lọc cái nhìn của mình về Ðấng Mêsia.
Mùa Vọng là thời gian chờ
đợi Chúa đến.
Ta nghĩ
Chúa đến một cách ồn ào, oai phong lẫm liệt,
thì Ngài
lại đến cách âm thầm lặng lẽ.
Ta tưởng
Chúa đến qua những đại lộ thênh thang,
thì Ngài
lại đến qua ngõ hẹp tăm tối.
Ta chờ
Ngài những câu trả lời, còn Ngài lại đặt câu hỏi!
Xin cho
chúng ta đừng đi tìm Ngài, khi Ngài đang ở kề bên.
Cầu nguyện:
Chỉ mong
tôi chẳng còn gì,
nhờ thế Nguời là tất cả của tôi.
Chỉ mong ý
muốn trong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế tôi cảm thấy Người ở mọi
nơi,
đến với Người trong mọi sự,
và dâng Người tình yêu trong mọi
lúc.
Chỉ mong
tôi chẳng còn gì,
nhờ thế tôi không bao giờ muốn tránh
gặp Người.
Chỉ mong
mọi ràng buộc trong tôi chẳng còn gì,
nhờ đó tôi gắn bó với ý muốn của
Người
và thực hiện ý Người trong suốt đời
tôi.
R. Tagore
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ