Tên tôi là đạo binh
Lời Chúa: Mc 5, 1-20
Khi ấy, Ðức Giêsu và các môn đệ sang tới bờ bên kia Biển Hồ,
vùng đất của dân Ghêrasa. Người vừa ra khỏi thuyền, thì từ đám mồ mả, có một kẻ
bị thần ô uế ám liền ra đón Người. Anh này thường sống trong đám mồ mả và không
ai có thể trói anh ta lại được, dầu phải dùng đến cả xiềng xích. Thật vậy,
nhiều lần anh bị gông cùm và bị xiềng xích, nhưng anh đã bẻ gãy xiềng xích, và
đập tan gông cùm. Và không ai có thể kiềm chế anh được. Suốt đêm ngày, anh ta
cứ ở trong đám mồ mả và trên núi đồi, tru tréo và lấy đá đập vào mình. Thấy Ðức
Giêsu tự đàng xa, anh ta chạy đến bái lạy Người và kêu lớn tiếng rằng: “Lạy ông
Giêsu, Con Thiên Chúa Tối Cao, chuyện tôi can gì đến ông? Nhân danh Thiên Chúa,
tôi van ông đừng hành hạ tôi!” Thật vậy, Ðức Giêsu, đã bảo nó: “Thần ô uế kia,
xuất khỏi người này!” Người hỏi nó: “Tên ngươi là gì?” Nó thưa: “Tên tôi là đạo
binh, vì chúng tôi đông lắm.” Nó khẩn khoản nài xin Người đừng đuổi chúng ra
khỏi vùng ấy. Ở đó có một bầy heo rất đông đang ăn bên sườn núi. Ðám thần ô uế
nài xin Người rằng: “Xin sai chúng tôi đến nhập vào những con heo kia.” Người
cho phép. Chúng xuất khỏi người đó và nhập vào bầy heo. Cả bầy heo - chừng hai
ngàn con - từ trên sườn núi lao xuống biển và chết ngộp dưới đó. Các kẻ chăn
heo bỏ chạy, loan tin trong thành và thôn xóm. Thiên hạ đến xem việc gì đã xảy
ra. Họ đến cùng Ðức Giêsu và thấy kẻ bị quỷ ám ngồi đó, ăn mặc hẳn hoi và trí
khôn tỉnh táo - chính người này đã bị đạo binh quỷ nhập vào. Họ phát sợ. Những
người chứng kiến đã kể lại cho họ nghe việc đã xảy ra thế nào cho người bị quỷ
ám và chuyện bầy heo. Bấy giờ họ lên tiếng nài xin Người rời khỏi vùng đất của
họ.
Khi Người xuống thuyền, thì kẻ trước kia đã bị quỷ ám nài
xin cho được ở với Người. Nhưng Người không cho phép, Người bảo: “Anh cứ về nhà
với thân nhân, và loan tin cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh, và Người
đã thương anh như thế nào.” Anh ta ra đi và bắt đầu rao truyền trong miền Thập
Tỉnh tất cả những gì Ðức Giêsu đã làm cho anh. Ai nấy đều kinh ngạc.
Suy niệm:
Trừ quỷ là
việc Đức Giêsu vẫn hay làm.
Bài Tin Mừng hôm nay kể chuyện Ngài trừ
quỷ ở vùng đất dân Ngoại.
Tài kể chuyện của Máccô được thể hiện rõ
nét qua bài Tin Mừng này.
Hiếm khi có câu chuyện sống động và ly
kỳ đến thế!
Đức Giêsu
và các môn đệ vượt biển để đến vùng đất Ghêrasa.
Vừa ra khỏi thuyền thì gặp ngay người bị
ám bởi thần ô uế.
Anh sống ở nơi mồ mả, nơi thường được
coi là chỗ ở của quỷ ma.
Anh mạnh ghê gớm đến nỗi không xiềng
xích nào có thể kiềm chế được.
Sống cô độc, đe dọa người khác, tự hành
hạ và làm hại chính bản thân,
đó là thân phận bi đát mà anh không sao
thoát khỏi (cc. 3-5).
Rõ ràng anh hoàn toàn bị quỷ dữ chiếm
đoạt, chẳng còn chút tự do.
Nhưng lạ thay, chính anh lại chạy đến
với Đức Giêsu để gặp Ngài.
Quỷ dữ nơi anh biết rõ Đức Giêsu là ai,
là Con Thiên Chúa Tối Cao.
Nhưng cái biết đó lại khiến nó phải run
sợ xin Ngài đừng hành hạ (c. 7).
Quỷ dữ
biết danh tánh của Đức Giêsu, nhưng không chế ngự được Ngài.
Bây giờ Ngài bắt nó phải khai danh tánh
của nó, trước khi Ngài hành động.
Hóa ra đây không phải là một quỷ, mà là
một lũ quỷ đông đảo (c. 9).
Đạo binh quỷ này khẩn khoản xin Đức
Giêsu một ơn,
đó là chỉ đuổi chúng ra khỏi người này,
chứ đừng đuổi ra khỏi vùng này,
vì chúng hy vọng sẽ tìm được một con mồi
khác (c. 10).
Đạo binh thần ô uế xin được nhập vào đàn
heo vốn bị coi là ô uế.
Sự đồng ý của Đức Giêsu khiến toàn bộ
những gì ô uế bị hủy diệt.
Ngài đã thanh tẩy chẳng những anh bị quỷ
ám, mà cả vùng anh ở nữa.
Khi người
bị quỷ ám được tự do, anh ấy trở nên khác xưa.
Anh ngồi đó, ăn mặc hẳn hoi, trí khôn
tỉnh táo (c. 15).
Người dân trong vùng khiếp sợ nên xin
Đức Giêsu đi khỏi đất của họ.
Chỉ có anh vừa được trừ quỷ là xin ở với
Ngài như môn đệ (c. 18).
Nhưng ơn gọi làm môn đệ phải đến từ Thầy
Giêsu.
Ngài khuyên anh nên về nhà, ở lại vùng
đất của mình,
để loan báo mọi điều Chúa đã làm cho anh
và thương xót anh (c. 19).
Anh đã vâng lời và trở nên người loan
báo về Đức Giêsu nơi dân Ngoại.
Đối với anh, Đức Giêsu chính là Chúa.
Thế giới
chúng ta sống thì văn minh hơn, khoa học hơn, hạnh phúc hơn,
nhưng vẫn không thiếu cảnh những người
sống như bị ám, như bị ma nhập.
Có những người sống trong cô độc và trở
nên nguy hiểm cho tha nhân.
Có những kẻ tự giết mình từng ngày trước
khi tự tử.
Tru tréo và lấy đá rạch mình không phải
là chuyện hiếm (c. 5).
Ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo
là niềm mơ ước của biết bao gia đình có
người thân bị bệnh.
Bệnh tâm thần là căn bệnh mà ít nhiều
chúng ta đều dễ mắc.
Lắm khi con người thấy bó tay, không tự
mình giải thoát mình được.
Xin Chúa Giêsu tiếp tục trừ quỷ cho
chúng ta, cho vùng đất chúng ta sống.
Xin Ngài tiếp tục tẩy trừ sự ô uế đang
thao túng ở lòng con người.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu,
ai trong chúng con cũng thích tự do,
nhưng mặt khác chúng con thấy mình dễ bị nô lệ.
Có nhiều xiềng xích do chính chúng con tạo ra.
Xin giúp chúng con được tự do thực sự :
tự do trước những đòi hỏi của thân xác,
tự do trước đam mê của trái tim,
tự do trước những thành kiến của trí
tuệ.
Xin
giải phóng chúng con khỏi cái tôi ích kỷ,
để dễ nhận ra những đòi hỏi tế nhị
của Chúa,
để nhạy cảm trước nhu cầu bé nhỏ của
anh em.
Lạy
Chúa Giêsu,
xin cho chúng con được tự do như
Chúa.
Chúa tự do trước những ràng buộc hẹp
hòi,
khi Chúa đồng bàn với người tội lỗi
và chữa bệnh ngày Sabát.
Chúa tự do trước những thế lực đang
ngăm đe,
khi Chúa không ngần ngại nói sự
thật.
Chúa tự do trước khổ đau, nhục nhã
và cái chết,
vì Chúa yêu mến Cha và nhân loại đến
cùng.
Xin
cho chúng con đôi cánh của tình yêu hiến dâng,
để chúng con được tự do bay cao.
––––––––––––––––––––––––
Lễ ngoại lịch: Mồng ba Tết Nguyên đán
Đinh Dậu
Thánh hoá công ăn việc làm
Tôi tớ tốt lành và
trung tín
Lời Chúa: Mt 25, 14-30
Bấy giờ, Đức Giêsu kể cho các môn đệ
nghe dụ ngôn này: “Người kia sắp đi xa, gọi tôi tớ đến mà giao phó của cải mình
cho họ. Ông đưa cho người này năm nén, người kia hai nén, người khác nữa một
nén, tùy khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi. Lập tức, người đã lãnh năm
nén lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm nén khác. Cũng vậy,
người đã lãnh hai nén gây lời được hai nén khác. Còn người đã lãnh một nén thì
đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ. Sau một thời gian lâu dài, ông chủ của các
đầy tớ ấy đến và yêu cầu họ thanh toán sổ sách. Người đã lãnh năm nén tiến lại
gần, đưa năm nén khác, và nói: “Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi năm nén, tôi
đã gây lời được năm nén khác đây.” Ông chủ nói với người ấy: “Khá lắm! anh đúng
là tôi tớ tốt lành và trung tín! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ
giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!” Người đã lãnh hai
nén cũng tiến lại gần và nói: “Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi hai nén, tôi
đã gây lời được hai nén khác đây”. Ông chủ nói với người ấy: “Khá lắm! anh đúng
là tôi tớ tốt lành và trung tín! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ
giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!” Rồi người đã lãnh
một nén cũng tiến lại gần và nói: “Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc,
gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi. Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu
nén bạc của ông dưới đất. Của ông vẫn còn nguyên đây này!” Ông chủ đáp: “Anh
thật là tôi tớ xấu xa và biếng nhác! Anh đã biết tôi gặt chỗ không gieo, thu
nơi không vãi, thì đáng lý anh phải gởi số bạc của tôi cho các chủ ngân hàng,
để khi tôi đến, tôi thu được cả vốn lẫn lời chứ! Vậy các ngươi hãy lấy nén bạc
khỏi tay nó mà đưa cho người đã có mười nén. Vì phàm ai đã có, thì được cho
thêm và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy
đi. Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài: ở đó,
người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng.”
Suy niệm:
Lao động đúng là vinh quang của con người,
Thiên
Chúa vẫn cần con người cộng tác cho công cuộc sáng tạo còn dang dở…
Ngài
vẫn muốn nhờ con người mà làm cho thế giới này đẹp hơn, dễ sống hơn,
làm
cho trái đất này trở thành một ngôi làng ấm áp, xinh xắn, gần gũi
cho
hơn bảy tỉ người sống như anh chị em.
Từng
ngày bao người vẫn cộng tác với Thánh Thần để biến đổi bộ mặt trái đất.
Có
một lời nguyện rất hay của Phụng vụ Giờ Kinh tóm kết về giá trị của lao động:
“Ước
gì những công việc chúng con phải làm, vừa nuôi dưỡng chúng con,
vừa
mưu ích cho những người chúng con chịu trách nhiệm,
lại
vừa làm cho triều đại Chúa mau đến.”
Như
thế lao động là một bổn phận của người Kitô hữu.
Lao động không phải là một hình phạt của tội
nguyên tổ.
Thống
trị mặt đất và làm bá chủ mọi loài (St 1, 28).
là
sứ mạng Thiên Chúa trao cho con người ngay sau khi nó được tạo dựng.
Trước
khi phạm tội, con người đã được Đức Chúa “đặt vào vườn Êđen,
để
cày cấy và canh giữ đất đai” (St 2, 15).
Làm
việc với đất, với vườn, với đủ thứ cây trái là một vinh hạnh lớn.
Thánh
Phaolô cũng thấy cái thú trong việc “làm lụng vất vả”
để
nuôi thân và để “giúp đỡ những người đau yếu” (Cv 20, 35).
Có
pha một chút tự hào, vị tông đồ lừng danh này khoe:
“Những
gì cần thiết cho tôi, và cho những người sống với tôi,
đôi
tay này đã tự cung cấp” (Cv 20, 34).
Chẳng
biết từ đâu Phaolô nghe được câu này mà ông bảo là của chính Chúa Giêsu:
“Cho
thì có phúc hơn là nhận”
Làm
việc chính là “cho”, và “cho” thật là một hồng phúc.
Đầu tư là vấn đề nóng bỏng của mọi nền kinh tế.
Trong
bài Tin Mừng, Đức Giêsu dám ví đời sống Kitô hữu với chuyện làm ăn.
Ông
chủ Giêsu đi vắng thời gian lâu (c.19), giao của cải cho tôi tớ đầu tư sinh
lợi.
Chẳng
phải ai cũng được số nén bạc như nhau,
nhưng
mỗi người phải cố gắng tối đa với những gì mình đã lãnh nhận.
Hai
người đầu tiên đã đi làm ăn và sinh lợi tương xứng,
được
ông chủ coi là “tôi tớ tốt lành và trung tín.” (cc. 21.23).
Người
thứ ba lại đào lỗ đưới đất và chôn dấu nén bạc duy nhất của mình.
Nén
bạc của anh thứ ba còn nguyên, không sinh lợi,
vì
thế anh bị coi là “tôi tớ xấu xa, biếng nhác và vô dụng” (cc. 26.30).
Trong khi chờ Chúa trở lại, chúng ta nỗ lực sử
dụng tài năng Chúa ban.
Làm
sao sinh lợi được nhiều nhất và hiệu quả nhất từ số vốn mình nhận?
Làm
sao để Thiên Chúa được vinh danh hơn trên mặt đất này?
Đầu tư đòi sáng tạo của khối óc và
đam mê của trái tim.
Đầu tư đòi chấp nhận liều lĩnh, nỗ
lực và căng thẳng.
Nhưng chúng ta dám chấp nhận sự dấn
thân này chỉ vì yêu Giêsu.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu,
nếu ngày mai Chúa quang lâm,
chắc chúng con sẽ vô cùng lúng túng.
Thế
giới này còn bao điều khiếm khuyết, dở dang,
còn bao điều nằm ngoài vòng tay của
Chúa.
Chúa
đâu muốn đến để hủy diệt,
Chúa đâu muốn mất một người nào...
Xin
cho chúng con biết cộng tác với Chúa
xây dựng một thế giới yêu thương và
công bằng,
vui tươi và hạnh phúc,
để ngày Chúa đến thực là một ngày
vui trọn vẹn
cho mọi người và cho cả vũ trụ.
Xin
nuôi dưỡng nơi chúng con
niềm tin vững vàng
và niềm hy vọng nồng cháy,
để tất cả những gì chúng con làm
đều nhằm chuẩn bị cho ngày Chúa trở
lại.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ