Chương 4 => Tin Mừng Theo Thánh Yoan | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)



 

Người phụ nữ Samari

1 Vậy khi Chúa Yêsu biết rằng Biệt phái đã nghe tin là Ngài đã mộ và thanh tẩy được nhiều môn đồ hơn Yoan - 2 Tuy rằng không phải chính Ðức Yêsu thanh tẩy, nhưng là môn đồ của Ngài - 3 thì Ngài bỏ Yuđê mà về lại Galilê. 4 Nhưng Ngài phải băng qua Samari.

5 Vậy Ngài đến thành Samari, gọi là Sykhar, cạnh bên thửa đất Yacob đã cho Yuse con ông. 6 Ở đó có giếng Yacob. Mỏi mệt vì đường sá, nên Ðức Yêsu ngồi phệt xuống bên giếng. Lúc ấy chừng giờ thứ sáu.

7 Có một phụ nữ người Samari đến kín nước. Ðức Yêsu nói với bà ấy: "Cho tôi uống với". 8 Vì môn đồ Ngài đã vào thành mua thức ăn. 9 Người phụ nữ Samari ấy mới nói với Ngài: "Làm sao ông là Do Thái mà lại xin uống với tôi là đàn bà Samari?"- [vì Do Thái không được chung đụng với người Samari] - 10 Ðức Yêsu đáp lại và bảo bà ấy:

"Nếu ngươi biết được ơn của Thiên Chúa,

và ai là người nói với ngươi:

Cho tôi uống với,

thì chính ngươi đã khẩn xin

và ngài sẽ cho nước sinh sống".

11 Bà ấy nói với Ngài: "Thưa Ngài, gàu Ngài không có, giếng thì lại sâu, vậy Ngài lấy đâu cho có nước sinh sống? 12 Dễ chừng Ngài lại lớn hơn Yacob cha chúng tôi, người đã cho chúng tôi giếng này, và người cũng uống nước đây nữa, cùng với con cái và gia súc của người?" 13 Ðức Yêsu đáp lại bà ấy:

"Phàm ai uống nước này sẽ còn khát lại;

14 Nhưng kẻ nào một lần đã uống nước Ta sẽ ban,

thì đời đời sẽ không khát nữa;

nhưng nước Ta sẽ ban cho nó

sẽ nên mạch suối trong nó

có nước vọt đến sự sống đời đời".

15 Người phụ nữ mới nói với Ngài: "Thưa Ngài, xin Ngài ban cho tôi thứ nước ấy, để tôi hết khát và khỏi phải đến đây kín nước".

16 Ngài bảo bà ấy: "Hãy đi gọi chồng ngươi, rồi đến đây!" 17 Người phụ nữ đáp lại và nói: "Tôi không có chồng". Ðức Yêsu bảo: "Ngươi nói phải: Tôi không có chồng! 18 Vì ngươi đã năm đời chồng, còn người hiện ngươi có, không phải chồng ngươi. Ðiều này, quả ngươi đã nói thật". 19 Người phụ nữ mới nói với Ngài: "Lạy Ngài, tôi thấy Ngài là một tiên tri... 20 Cha ông chúng tôi đã thờ phượng trên núi này, còn các ông thì lại bảo: Yêrusalem mới là nơi thờ phượng!" 21 Ðức Yêsu nói với bà ấy:

"Này bà, hãy tin Ta, sẽ đến giờ

không phải trên núi này hay tại Yêrusalem

mà các ngươi sẽ thờ phượng Cha!

22 "Các ngươi thờ sự các ngươi không biết;

còn chúng ta, chúng ta thờ sự chúng ta biết,

vì ơn giải thoát khơi nguồn tự Do Thái,

23 "Nhưng giờ sẽ đến - và là ngay bây giờ - những kẻ thờ phượng đích thật sẽ thờ phượng Cha trong Thần khí và sự thật vì Cha chỉ muốn gặp thấy những kẻ thờ phượng Người như thế.

24 "Thiên Chúa là Thần khí

nên những kẻ thờ phượng

cũng phải thờ phượng trong Thần khí và sự thật".

25 Người phụ nữ thưa Ngài: "Tôi biết Ðức Mêsia - tức là Ðức Kitô - sẽ đến. Khi nào Ngài đến, Ngài sẽ loan báo cho chúng tôi mọi sự". 26 Ðức Yêsu bảo bà ấy: "Chính là Ta, người đang nói với ngươi".

27 Nhằm lúc đó, môn đồ của Ngài đã về. Họ ngạc nhiên thấy Ngài ngỏ lời cùng phụ nữ. Tuy vậy không có ai nói: "Thầy muốn gì?" hay "nói gì với bà ấy?" 28 Vậy người phụ nữ đó bỏ lại vò nước và đi vào thành và nói với người ta: 29 "Hãy đến mà xem: có người đã nói được với tôi tất cả mọi sự tôi đã làm. Có khi Ngài là Ðức Kitô chăng?" 30 Họ đi ra khỏi thành mà đến gặp Ngài.

31 Trong khi ấy, môn đồ nài nẵng với Ngài rằng: "Rabbi, xin Ngài ăn". 32 Nhưng Ngài bảo họ: "Ta phải ăn một thứ lương thực mà các ngươi không biết". 33 Môn đồ mới nói cùng nhau: "Phải chăng đã có ai đem cho Ngài ăn rồi?" 34 Ðức Yêsu nói với họ:

"Lương thực của Ta là làm theo ý Ðấng đã sai Ta,

và chu toàn công việc của Người.

35 Các ngươi đã chẳng nói thế này sao:

Bốn tháng có qua, mùa nàng mới đến!

Này Ta bảo các ngươi:

Hãy ngước mắt mà nhìn:

Ðồng lúa đã chín vàng chờ gặt!

Rồi kìa 36 thợ gặt lĩnh công,

và thu lượm hoa màu sự sống đời đời,

để cho kẻ gieo một thể cùng người gặt đều hoan hỉ.

37 Vì đây lời tục ngữ cũng thật:

người này gieo kẻ khác gặt!

38 Ta sai các ngươi đi gặt

điều các ngươi đã không vất vả làm ra;

có những kẻ khác đã vất vả rồi,

còn các ngươi đã đến thừa hưởng công lao của họ".

39 Tự trong thành, có lắm người Samari đã tin vào Ngài, vì lời người phụ nữ chứng thực: Ông ấy đã nói được với tôi tất cả mọi sự tôi đã làm. 40 Vậy khi những người Samari đến gặp Ngài, họ đã xin Ngài lưu lại với họ. Và Ngài đã lưu lại ở đó hai ngày. 41 Và còn có nhiều người hơn nữa đã tin vì lời Ngài; 42 và họ nói với người phụ nữ: "Không còn phải vì câu chuyện của chị mà chúng tôi đã tin, vì chính chúng tôi cũng đã nghe và chúng tôi biết: thật Ngài là Ðấng Cứu thế".

 

2. Nơi Chúa Yêsu: Lời Ban Sự Sống

 

Chữa con một quan chức

43 Sau hai ngày, Ðức Yêsu bỏ đó mà trẩy đi Galilê. 44 Vì chính Ðức Yêsu đã cam đoan rằng: Không tiên tri nào có thế giá gì nơi quê hương mình. 45 Vậy Ngài đến Galilê, thì người Galilê tiếp đón Ngài, bởi đã được chúng kiến mọi điều Ngài đã làm ở Yêrusalem trong dịp lễ, vì chính họ cũng đã trẫy lễ. 46 Ngài lại đến Cana xứ Galilê, nơi Ngài đã làm cho nước thành rượu.

Có một vương công: ông có đứa con ốm liệt ở Capharnaum. 47 Nghe biết Ðức Yêsu đã bỏ Yuđê mà đến Galilê, thì ông đi gặp Ngài và xin Ngài xuống chũa cho con ông, vì nó đã sắp chết. 48 Ðức Yêsu nói cùng ông: "Nếu các ngươi không thấy dấu thiêng điềm lạ, ắt các ngươi sẽ không tin!" 49 Vương công nói cùng Ngài: "Thưa Ngài, xin Ngài xuống cho, trước khi con tôi chết!" 50 Ðức Yêsu bảo ông: "Ông hãy đi! Con ông sống!" Người ấy đã tin vào lời Ðức Yêsu nói với mình và đi về. 51 Ông đã đi xuống, nhưng (đang xuống) thì tôi tớ đón gặp ông và nói là con ông sống. 52 Ông hỏi họ hồi mấy giờ nó đã khá lại. Họ đáp: "Hôm qua hồi bảy giờ, cậu đã qua cơn sốt". 53 Người cha nhận ra chính vào giờ ấy Ðức Yêsu đã nói với mình: Con ông sống; nên ông đã tin là một với tất cả gia đình ông.

54 Ðó là dấu lạ thứ hai Ðức Yêsu đã làm, khi Ngài bỏ Yuđê mà về Galilê.