Chương 20 => Tin Mừng Theo Thánh Luca | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)



 

Chất vấn về quyền

1 Một ngày kia, Ngài đang giảng dạy cho dân trong Ðền thờ và loan báo tin mừng, thì các thượng tế, ký lục và hàng niên trưởng tiến lại, 2 mà nói cùng Ngài rằng: "Ông nói cho chúng tôi hay: quyền ở đâu mà ông làm các điều ấy? hay là: ai là người ban quyền đó cho ông?" 3 Ðáp lại, Ngài nói cùng họ: "Cả tôi nữa, tôi xin hỏi các ông một điều. Các ông hãy nói cho tôi hay: 4 Thanh tẩy của Yoan là tự Trời hay tự người ta?" 5 Nhưng họ bàn tính cùng nhau rằng: "Nếu ta nói: tự Trời, thì y sẽ nói: Tai sao các ông không tin ông ấy? 6 Còn nếu ta nói: Tự người ta, thì toàn dân sẽ ném đá chúng ta, vì họ tin chắc rằng Yoan là một tiên tri". 7 Nên họ đáp lại rằng: "Không biết bởi đâu". 8 Và Ðức Yêsu đã nói với họ: "Cả tôi nữa, tôi cũng không nói cho các ông hay: quyền đâu mà tôi làm các điều ấy".

Ví dụ: tá điền vườn nho

9 Ngài lên tiếng nói cùng dân ví dụ này: "Có người trồng một vườn nho; đoạn ông cho tá điền trưng vườn nho, rồi trẩy đi xa lâu lắm. 10 Ðến mùa, ông sai tên đầy tớ đến với các tá điền, để chúng trả cho ông phần hoa lợi của vườn nho; nhưng các tá điền đánh đập nó rồi cho về tay không. 11 Ông lại phái thêm một tôi tớ khác; người này chúng cũng đánh đập và bêu nhục; rồi cho về tay không. 12 Ông lại phái thêm người thứ ba; cả người này nữa cũng bị chúng đánh cho trọng thương, rồi đuổi về. 13 Ông chủ vườn nho mới nói: "Ta sẽ làm gì? Ta sẽ phái con một ta! biết đâu chúng sẽ kính nể con ta". 14 Thấy người con, các tá điền mới bàn tính với nhau rằng: "Kẻ thừa tự đó! ta giết quách nó đi, để cơ nghiệp thành của ta". 15 Và chúng đã lôi người con ra bên ngoài vườn nho mà giết đi. Vậy chủ vườn nho sẽ xử thế nào với chúng? 16 Ông sẽ đến mà tru diệt bọn tá điền ấy, và để vườn nho cho những người khác" nghe vậy, họ nói: "Ðừng nói gở!" 17 Nhìn thẳng họ, Ngài nói: "Vậy thì điều đã viết này là gì:

Viên đá thợ xây đã thải, thì đã thành đỉnh góc?

18 Phàm ai ngã nhằm đá ấy thì sẽ nhừ tử, và đá kia lăn nhằm ai, thì sẽ nghiền tán người ấy".

19 Ngay giờ đó, ký lục và các thượng tế tìm phương tra tay bắt Ngài; nhưng họ lại sợ dân chúng, vì họ biết rằng Ngài nói ví dụ để nhắm đến họ.

Việc nộp thuế cho hoàng đế

20 Họ rình Ngài và họ sai người dò la giả bộ là công chính để làm Ngài lỡ lời mà bắt chợp, hầu nộp Ngài cho quyền hành và chức trách thuộc trấn thủ. 21 Họ hỏi Ngài rằng: "Thưa Thầy, chúng tôi biết: Thầy nói, Thầy dạy cách ngay chính; Thầy không nể mặt, nhưng Thầy dạy đường lối của Thiên Chúa một cách chân thật. 22 Chúng tôi được phép cống nạp cho Hoàng đế hay không?" 23 Ðã tường mưu gian chước quỉ của họ, Ngài cùng nói với họ: 24 "Ðưa Ta coi một đồng quan... Nó mang hình và khắc chữ của ai?" Họ đã nói: "Của Hoàng đế". 25 Ngài nói với họ: "Ðã vậy thì hãy trả của hoàng đế cho Hoàng đế; và của Thiên Chúa cho Thiên Chúa". 26 Và như thế họ không thể bắt chợp được Ngài vì lỡ lời trước mặt dân, và họ kinh ngạc trước câu trả lời của Ngài và đã phải làm thinh.

Vấn đề kẻ chết sống lại

27 Những người thuộc bè Sađóc, những kẻ chối là không có sống lại, tiến đến hỏi Ngài 28 rằng: "Thưa Thầy, Môsê đã viết dạy chúng tôi: Anh em với nhau, nếu một người chết đã có vợ mà lại vô hậu, thì người kia hãy lấy vợ nó, mà truyền hậu cho anh em mình. 29 Vậy có bảy anh em. Anh cả lấy vợ rồi chết, nhưng vô hậu. 30 Người thứ hai, 31 rồi người thứ ba cưới người đàn bà kia. Và cũng vậy cả bảy người, họ chết mà không để lại con cái. 32 Sau cùng người đàn bà kia cũng chết. 33 Vậy trong thế giới phục sinh, người đàn bà ấy sẽ là vợ của ai trong họ? Vì bảy người đều đã lấy người ấy làm vợ".

34 Và Ðức Yêsu nói với họ: "Con cái đời này thì cưới vợ lấy chồng. 35 Còn những ai đã được xét là đáng hưởng đời sau, cùng sự sống lại từ cỏi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng! 36 Vì chưng họ không thể chết nữa, bởi họ được như thiên thần và nên con cái Thiên Chúa, một khi đã là con cái của sự sống lại. 37 Còn người chết mà sống lại, thì Môse cũng đã mặc thị trong đoạn Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, và Thiên Chúa của Yacob. 38 Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của người sống; vì hết thảy đều sống cho Người".

39 Có ít người ký lục cất tiếng nói: "Thưa Thầy, Thầy nói rất chí lý!" 40 Vả lại không ai còn dám chất vấn Ngài nữa.

Ðức Kitô, Con và Chúa của Ðavít

41 Ngài nói cùng họ: "Làm sao người ta lại nói Ðức Kitô là con Ðavit? 42 Vì chính Ðavit lại nói trong sách Thánh vịnh:

"Chúa đã nói cùng Chúa tôi:

Hãy ngự bên hữu Ta.

43 chờ Ta đặt quân thù ngươi

làm bệ chân ngươi.

44 "Vậy Ðavit gọi Ngài là Chúa; thì làm sao Ngài lại là con của ông?"

Lời phán đoán về ký lục

45 Trong khi toàn dân nghe Ngài, thì Ngài nói với môn đồ: 46 "Hãy lo tránh các ký lục, họ ưa dạo quanh, áo chùng xúng xính; và thích được bái chào ngoài công trường, chỗ nhất nơi hội đường, và thích cỗ nhất trong tiệc tùng. 47 Họ ngốn các nhà cửa của bà góa và làm bộ cầu nguyện lâu dài: những kẻ ấy sẽ lĩnh án phạt nặng hơn!"