Chương 11 => Sách Công Vụ Tông Ðồ | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Ông Phê-rô tự biện minh ở Giê-ru-sa-lem

(1) Các Tông Ðồ và các anh em ở miền Giuđê nghe tin là cả dân ngoại cũng đã đón nhận lời Thiên Chúa. (2) Khi ông Phêrô lên Giêrusalem, các người thuộc giới cắt bì chỉ trích ông, (3) họ nói: "Ông đã vào nhà những kẻ không cắt bì và cùng ăn uống với họ!" (4) Bấy giờ ông Phêrô bắt đầu trình bày cho họ đầu đuôi sự việc, ông nói: (5) "Tôi đang cầu nguyện tại thành Giaphô, thì trong lúc xuất thần, tôi thấy thị kiến này: có một vật gì sà xuống đến tận chỗ tôi. (6) Nhìn chăm chú và xem xét kỹ, tôi thấy các giống vật bốn chân sống trên đất, các thú rừng, rắn rết và chim trời. (7) Và tôi nghe có tiếng phán bảo tôi: "Phêrô, đứng dậy, làm thịt mà ăn!" (8) Tôi đáp: "Lạy Chúa, không thể được, vì những gì ô uế và không thanh sạch không bao giờ lọt vào miệng con!" (9) Có tiếng từ trời phán lần thứ hai: "Những gì Thiên Chúa đã tuyên bố là thanh sạch, thì ngươi chớ gọi là ô uế!" (10) Việc ấy xảy ra đến ba lần, rồi tất cả lại được kéo lên trời.

(11) "Và kìa, ngay lúc đó, có ba người đến nhà chúng tôi ở: họ được sai từ Xêdarê đến gặp tôi. (12) Thần Khí bảo tôi đi với họ, đừng ngần ngại gì. Có sáu anh em đây cùng đi với tôi. Chúng tôi đã vào nhà ông Conêliô. (13) Ông này thuật lại cho chúng tôi nghe việc ông đã thấy thiên sứ đứng trong nhà ông và bảo: "Hãy sai người đi Giaphô mời ông Simon, cũng gọi là Phêrô. (14) Ông ấy sẽ nói với ông những lời nhờ đó ông và cả nhà ông sẽ được cứu độ."

(15) "Tôi vừa mới bắt đầu nói, thì Thánh Thần đã ngự xuống trên họ, như đã ngự xuống trên chúng ta lúc ban đầu. (16) Tôi sực nhớ lại lời Chúa nói rằng: "Ông Gioan thì làm phép rửa bằng nước, còn anh em thì sẽ được rửa trong Thánh Thần." (17) Vậy, nếu Thiên Chúa đã ban cho họ cùng một ân huệ như Người đã ban cho chúng ta, vì chúng ta tin vào Chúa Giêsu Kitô, thì tôi là ai mà dám ngăn cản Thiên Chúa?"

(18) Nghe thế, họ mới chịu im, và họ tôn vinh Thiên Chúa mà nói: "Vậy ra Thiên Chúa cũng ban cho các dân ngoại ơn sám hối để được sự sống!".

Thành lập Hội Thánh An-ti-ô-khi-a

(19) Vậy những người phải tản mác vì cuộc bách hại xảy ra nhân vụ ông Têphanô, đi đến tận miền Phênixi, đảo Sýp và thành Antiôkhia. Họ không rao giảng lời Chúa cho ai ngoài người Dothái. (20) Nhưng trong nhóm, có mấy người gốc Sýp và Kyrênê; những người này, khi đến Antiôkhia, đã giảng cho cả người Hylạp nữa, loan Tin Mừng Chúa Giêsu cho họ. (21) Vì có bàn tay Chúa ở với họ, nên một số đông đã tin và trở lại cùng Chúa.

(22) Tin ấy đến tai Hội Thánh tại Giêrusalem, nên người ta cử ông Banaba đi Antiôkhia. (23) Khi tới nơi và thấy ơn Thiên chúa như vậy, ông Banaba mừng rỡ và khuyên nhủ ai nấy bền lòng gắn bó cùng Chúa. (24) Ông là người tốt, đầy ơn Thánh Thần và lòng tin. Có thêm một đám rất đông theo Chúa.

(25) Ông Banaba trẩy đi Tácxô tìm ông Saolô. (26) Tìm được rồi, ông đưa ông Saolô đến Antiôkhia. Hai ông cùng làm việc trong Hội Thánh ấy suốt một năm và giảng dạy cho rất nhiều người. Chính tại Antiôkhia mà lần đầu tiên các môn đệ được gọi là Kitô hữu.

Ông Ba-na-ba và ông Sao-lô được cử đi Giê-ru-sa-lem

(27) Trong những ngày ấy, có những ngôn sứ từ Giêrusalem xuống Antiôkhia. (28) Một trong những người ấy tên là Agabô đứng lên và được Thần Khí soi sáng, báo trước là sẽ có nạn đói lớn trong khắp cả thiên hạ; đó là nạn đói xảy ra dưới thời hoàng đế Cơlauđiô. (29) Các môn đệ mới quyết định là mỗi người tuỳ theo khả năng, sẽ gửi quà giúp đỡ anh em ở miền Giuđê. (30) Và họ đã làm việc ấy: gửi đến cho hàng kỳ mục qua tay ông Banaba và ông Saolô.